Hóa ra anh để bụng chuyện này.
Sanh Ca cong môi cười, dùng hai tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má của anh: "Anh ghen sao?"
"Ừm, có hơi không vui."
Anh buồn bực nhìn đi chỗ khác, khuôn mặt tuấn tú nhăn nhó như muốn nói 'Tui đây tủi thân rồi, mau đến dỗ tui đi'.
"Dáng vẻ nghiêm túc ăn dấm của anh Ngự cũng đáng yêu quá đi chứ!" Sanh Ca nhịn cười, khẽ nhón chân hôn lên đôi môi mỏng của anh, dùng giọng nói dịu dàng dỗ dành anh.
"Ngoan nào, sở thích của anh em cũng nhớ rất rõ mà, từ nay về sau em chỉ quan tâm đến một mình anh thôi, quên hết những người khác, có được không?"
Kỷ Ngự Đình nóng bừng mặt: "Câu này là em nói đấy nhé."
Sanh Ca vội vàng gật đầu, hai người ôm chặt lấy nhau nhìn máy bay chở Ninh Thừa Húc rời khỏi Trung Quốc.
…
Ngồi trong xe ngoài sân bay, nghe thấy tiếng máy bay cất cánh, Tự Niên rút điếu thuốc trong túi ra, châm lửa hút một hơi.
Khói thuốc bốc lên nghi ngút, Tự Thủy lặng lẽ quan sát vẻ mặt của anh ta, nhận thấy tâm trạng anh ta không được tốt.
"Anh Tự Niên, anh không muốn anh Ninh đó đi sao?"
Tự Niên rít mạnh một hơi thuốc, nói: "Hồi còn trong ngục tối ở Âu Phi, anh ta đã đánh tôi một trăm mười ba roi."
Không trả được trận đòn đó khiến lòng anh ta chẳng dễ chịu gì cho cam.
Tự Thủy cười nói: "Nghe nói lúc trước anh đã thay cậu Ngự đánh anh ta mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-xong-toi-tro-thanh-phu-ba-bac-ty/2815810/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.