Quay về Lương gia, Hoàng Tân Tuệ thì đi vào phòng để sắp xếp lại quần áo của anh, sắp tới chắc anh phải đi công tác rất lâu... Nhanh thì cũng nửa tháng, chậm thì hai tháng.
Còn Lương Mục Phàm và Huỳnh Lý thì ở dưới nhà bàn về công việc sắp tới ở nước ngoài, lần này anh quyết định chỉ đi một mình mà thôi, anh để Huỳnh Lý ở lại điều hành công ty, cũng là chăm sóc tốt cho Tân Tuệ. Dù sao lần này anh đi cũng không biết khi nào mới về, anh không muốn Tân Tuệ ở nhà lo lắng.
Huỳnh Lý nhìn lên cầu thang, sau đó lại nhìn Lương Mục Phàm, nói:
- Lương tổng, anh không định đưa Hoàng tiểu thư đi theo sao? Hai người chỉ mới ở bên nhau không lâu... Đột nhiên anh rời đi như vậy, cô ấy sẽ buồn đấy.
Lương Mục Phàm cười nhạt, nửa đùa nửa thật đáp:
- Tôi còn tưởng cậu đang mong như vậy.
Huỳnh Lý giật mình, nhưng anh lại cười lớn rồi nói mình chỉ đùa thôi. Thật ra lần này đi anh phải tâm trung hoàn toàn tinh thần cho công việc, nếu đưa theo Tân Tuệ thì cũng bỏ cô ở khách sạn một mình, ở nước người ta, lạ nước lạ cái mà còn phải ở một mình thì chắc chắn Hoàng Tân Tuệ sẽ thấy bất an hơn. Nên cách tốt nhất là để cô ấy ở nhà vẫn hơn.
Huỳnh Lý nghe vậy cũng chỉ gật đầu rồi phụng mệnh hành sự, cậu ấy cũng không dám cãi lời. Đột nhiên Lương Mục Phàm lại vỗ vỗ vai của Huỳnh Lý, nói lấp lửng.
- Cậu yên tâm đi, sớm thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-vo-cu-kiep-nay-anh-no-em/894934/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.