Buổi chiều trời dịu nhẹ trong xanh, Tô Thiển đẩy xe đưa Sao nhỏ hơn một tháng tuổi ra ngoài dạo chơi. Chiếc xe này sử dụng rất tốt, là đồ ông ngoại Lâm gửi tặng vào ngày đứa nhỏ tròn một tháng tuổi.
Lâu lâu ông lại gửi vài món quà nhỏ đến nhà cho chắt ngoại, chỉ có điều người thì chẳng thấy đâu, việc ông có nhận cô hay không? Tới giờ Tô Thiển vẫn không rõ ràng, nhưng đổi lại thái độ của ông Phó dạo gần đây đối với cô khá tốt, miễn cưỡng có thể cùng cô trò chuyện vài câu.
"Con thích không?" Tô Thiển ngồi xuống nhìn con gái mút ngón tay hào hứng, đôi mắt mở to thích thú khám phá xung quanh.
Sao nhỏ có lẽ là nhứ trẻ hướng ngoại, mỗi lần được đưa ra ngoài, đều ngoan ngoãn nằm im không quấy khóc, thấy con bé đạp đạp chân cô mỉm cười hiểu ý, đứng dậy tiếp tục đẩy xe.
"Sao lại mưa rồi." Tự nhiên có vài hạt mưa rơi xuống trên mặt Tô Thiển, cô ngẩng lên nhìn trời, vẫn êm đềm như vậy, thế mà bỗng chốc nói mưa là mưa ngay. Ngôn Tình Sắc
Chưa được bao lâu, bên tai âm thanh của những hạt mưa rơi xuống mặt đường, phía xa truyền tới, cô vội vàng chỉnh lại mái che xe đẩy, tránh cho nước mưa hắt vào người con gái, gấp gáp quay lại con đường cũ trở về nhà.
Trên đầu tự nhiên tối sầm, Tô Thiển pheo phản xạ đưa mắt nhìn lên, phát điện có ai đó che dù cho mình, cảm thấy may mắn gặp được người tốt giúp đỡ, cô nhỏ giọng nói: "Cảm ơn."
Người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-thi-da-sao/917362/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.