Tiểu Sao nhỏ nhà Phó Cận Nam, sau khi được ông nội ngày đêm nghiên cứu sách vở, đã chính thức có tên khai sinh là Phó Tuệ Lâm, với mong muốn đứa nhỏ sau này lớn lên có trí tuệ hơn người, thông minh sáng dạ.
Tô Thiển lại khác, cô không kỳ vọng con phải giống người này, người kia, chỉ cần con luôn bình an, khỏe mạnh, là một đứa nhỏ ngoan ngoãn, hiếu thảo.
Cô mở cửa phòng vệ sinh bước ra, hình ảnh một lớn, một nhỏ ôm nhau ngủ say trên giường, đẹp đẽ biết bao, ánh mắt yêu thương, dịu dàng mang theo nụ cười nở rộ trên môi, nhẹ chân tiến lại gần, cẩn thận ngồi bên mép giường, bắt trọn phút giây êm đềm trước mắt, lưu lại trong tâm trí.
Tô Thiển đưa tay chạm vào môi Phó Cận Nam, yêu thích di nhẹ ngón tay vuốt ve, anh luôn miệng nói Sao nhỏ giống cô, nhưng nhìn xem hai bố con nằm cạnh nhau, dáng ngủ, thậm chí cả cách cau mày, có khác gì từ một khuôn đúc ra đâu.
Phó Cận Nam không biết từ bao giờ đã tỉnh dậy, bắt lấy bàn tay nghịch ngợm trên mặt mình, kéo xuống môi, thuận thế hôn "Chụt" một cái.
"Anh lừa em." Tô Thiển nhấc tay rụt lại, dáng vẻ ai oán nói.
Anh dùng sức kéo cô vào lồng ngực mình, chóp mũi đặt trên đỉnh đầu, tham lam hít sâu: "Có em ở bên anh liền không thể ngủ được nữa."
Tô Thiển không bướng bỉnh giãy dụa nữa, để mặc anh ôm mình. Ánh mắt anh dịu dàng yêu thương bao quanh người cô.
Tự nhiên tay anh chống xuống giường, nâng cả hai ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-thi-da-sao/917361/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.