Khi chúng tôi ra khỏi trường quay, mưa đã tạnh.
Một ít nước còn đọng trên mặt đất, phản chiếu ánh trăng, khiến người qua đường có vẻ sáng sủa hơn một chút.
Tôi và Tần Vị Ký sánh bước bên nhau trên con đường nhỏ, im lặng và rụt rè.
Tôi cúi đầu nhìn bóng Tần Vị Ký dài ra rồi nhỏ lại dưới ánh đèn đường.
Tần Vị Ký đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, tay anh lạnh lẽo không chút hơi ấm nắm chặt lấy tôi, tôi bị gió thổi qua rùng mình một cái.
Tần Vị Ký duỗi tay kéo áo tôi lại, nhìn tôi nhíu mày: "Sao gầy đi nhiều như vậy..."
Tôi mỉm cười, nhìn anh không rời mắt: "Anh Tần, ở thêm hai ngày nữa nuôi em có thịt lại đi."
Tần Vị Ký hơi cúi đầu nhìn tôi, cười nói: "Được, vậy anh ở thêm hai ngày."
Tôi ngước lên, mắt long lanh: "Hôm nay anh không đi à?"
Anh gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Hôm nay anh không định đi, chỉ là không muốn ăn cơm với ông ta."
Tôi nhếch khóe môi, ôm lấy cánh tay Tần Vị Ký, nhẹ nhàng dựa vào người anh.
"Anh Tần."
"Hửm?"
"Sau này trước mặt người ta đừng có gọi biệt danh của em, có được không?"
Tần Vị Ký dừng lại, buồn cười nhìn tôi: "Tại sao?"
Tôi ngẩng đầu, cau mày nhỏ giọng nói: "Em cũng đã ngoài ba mươi, xấu hổ..."
Tần Vị Ký phản ứng lại và trêu: "Cũng đúng, anh Tạ là một cậu bé lớn."
Mặt tôi đỏ bừng, gió lạnh phả vào mặt nhưng cảm giác ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-nam-thu-nam/3539854/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.