Tôi thẫn thờ nhìn rượu trong ly.
Họ nói chuyện chán lắm, tôi chỉ ngồi đó và suy nghĩ lung tung.
Nhìn những bộ vest và giày da của họ đều lộng lẫy sa hoa. Tôi chợt cảm thấy thô tục.
Tôi thậm chí không biết Tần Vị Ký đối phó với nhóm người này như thế nào.
"Tiểu Tạ?"
Tôi định thần lại, sững người một lúc: "Hả?"
"Từ đạo diễn đang hỏi về lịch trình của cậu."
Tôi ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn có chút lơ đễnh. Tôi chưa từng hợp tác với đạo diễn Từ, mặc dù vẫn luôn muốn nhưng ông ấy không thích những minh tinh lưu lượng như tôi.
Tề Liễm Dụ có lẽ là minh tinh lưu lượng duy nhất có thể đóng phim của ông ấy.
Tôi không muốn trở thành người thứ hai, cũng không muốn đứng sau Tề Liễm Dụ.
"Xin lỗi đạo diễn Từ, lịch trình của tôi còn phụ thuộc vào sắp xếp của đạo diễn Vương."
Đạo diễn Vương sửng sốt một chút, sau mới phản ứng lại, cười nói: "Cậu đã cân nhắc chưa?"
"Vâng, bất quá tôi tiếp theo còn phải đi tuyên truyền cùng Chu đạo diễn, chờ kết thúc mới có thể vào đoàn."
Đạo diễn Vương cười nói: "Thời gian khai máy bên này là năm sau. Nếu cậu nghĩ kỹ, chúng ta sẽ ký hợp đồng trước một năm."
Tôi gật đầu: "Được."
Tần Vị Ký khẽ nhíu mày, tôi vờ như không thấy. Tôi biết ý của Vị Ký, đạo diễn Vương có thể nâng tôi lên đỉnh lưu nhưng đạo diễn Từ lại có thể phong cho tôi ảnh đế. Có đỉnh lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-nam-thu-nam/3539838/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.