Tôi gần đây rất thích trồng hoa.
Nói về tay nghề thì từ xưa giờ đến xương rồng còn không sống nổi dưới bàn tay của tôi.
Tôi đến chợ hoa mua một chậu hoa hồng và hoa hải đường, tôi cảm thấy người bán đang lừa gạt mình, ông ấy khăng khăng nói loài hoa này rất dễ chăm, tôi chỉ cần tưới nước là được.
Sau khi ngâm cứu trên mạng tôi mới phát hiện loài hoa này vô cùng lập dị, điều kiện đất đai và ánh sáng môi trường rất khắc nghiệt.
Nó sợ nhiệt độ thấp và ánh sáng mạnh, vì vậy đất thông thường không thể sử dụng được nên phải chú ý đến việc bón phân.
Ban đầu, tôi muốn thêm chút màu sắc cho ngôi nhà của mình, nhưng không ngờ lại mời tổ tiên về.
Đã có một tổ tiên trong nhà, bây giờ còn thêm một người khác.
Tôi quyết tâm chăm thật tốt chậu hoa này nên đã kiểm tra chất lượng đất ở chợ, dùng đất công viên hoặc vườn của nông dân thì tốt hơn.
Tôi do dự một chút, trong tiểu khu bên này của Giang Lăng thật sự có một vườn hoa ngọc lan.
Dù sao Giang Lăng cũng là chủ, đào một ít đất cũng không thể coi là xâm phạm tài sản của công có đúng không?
Sau một lúc vật lộn, tôi đeo khẩu trang, đi xuống nhà với một chiếc túi nhựa và một cái xẻng.
Tôi lẻn ra vườn, nhìn quanh không thấy ai liền chuẩn bị hạ xẻng.
Quay người lại, liền thấy một bác gái lớn tuổi đang cầm cái thùng đi tới: "Tiểu tử, chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-nam-thu-nam/3539837/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.