Nghe thấy Bạc Mộ Niên gọi mình, Thẩm Sơ dừng lại, hơi quay đầu lại nhìn lại anh: “Bạc thiếu gia, có chuyện gì sao?”
Cô nhướng mày, lạnh lùng nhìn hắn.
Bạc Mộ Niên nói "Phó Ngôn là vì tôi mới theo đuổi cô, đừng tưởng bở, tự thu xếp cho ổn thỏa đi"
Hay cho câu tự thu xếp cho ổn thỏa!.
Thẩm Sơ nở nụ cười "Vậy tôi phải thực sự cảm ơn anh rồi, chỉ có điều----. "
Nói xong, cô thu lại nụ cười lạnh lùng nhìn hắn "Chúng ta đã ly hôn rồi, anh có tư cách gì mà nói câu đó. "
Nói xong, cô quay đầu bỏ đi.
Phó Văn Bội nhìn cô bước ra từ hành lang, nhẹ nhàng thở ra " Thẩm tiểu thư, cô còn khó chịu sao? "
Thẩm Sơ lắc đầu: “Xe đến rồi à?”
"Đến rồi, đang ở cửa "
Cô đáp ứng một tiếng, không muốn nói nhiều "Đi thôi"
Khó chịu sao?
Có một chút.
Một câu nói của Bạc Mộ Niên làm tâm tình cả ngày của cô bị phá hỏng, nếu không phải Trần Tiêu gọi điện tới, cô còn không biết mình đã ngâm trong bồn tắm bao lâu nữa.
Nghe thấy tiếng chuông điện thoại, Thẩm Sơ mới bừng tỉnh từ trong mộng, đứng dậy lau người, mặc đồ ngủ đi ra ngoài.
Bạc Mộ Niên không đáng để cô bận tâm.
Thẩm Sơ cầm điện thoại đang đổ chuông, nhận điện thoại của Trần Tiêu "Chuyện gì? "
"Tiểu ngũ, ngày mai thứ bảy, muốn ra ngoài không? "
Thẩm Sơ nở nụ cười "Muốn đi đâu vậy"
"Trang trại ngựa đi, rất lâu rồi mình không cưỡi ngựa"
Thẩm Sơ nghĩ một chút "Cùng được "
"Vậy sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-toi-muon-ve-nha-thua-ke-gia-san-hang-ty/1043027/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.