Lâm Triêu Dương nhìn bóng lưng của Thẩm Sơ không khỏi sửng sốt: “Bạc tổng, là Thẩm tiểu thư.”
Bạc Mộ Niên liếc xéo anh: “Tôi không mù. “
Sống lưng của Lâm Triêu Dương chợt lạnh toát, anh quay mặt đi chỗ khác, không dám nói thêm câu nào nữa.
Tuy hắn rất nghi hoặc, vì cái gì Thẩm Sơ thấy bọn họ lại không chào hỏi, nhưng Lâm Triêu Dương cũng hiểu rõ, nếu nói ra câu này, thì tối nay có khả năng sẽ phải ở đây hít khí trời.
Bữa tiệc tối nay toàn là những người mà Thẩm Sơ không thể đắc tội, lần trước bất hòa với Hoa Thước, đem chuyện hợp tác tiền trảm hậu tấu, khiến Trần Đông muối mặt, vốn bữa tiệc này là hắn phải đi, kết quả hắn đến cũng không đến, đem bữa tiệc này giao cho cô.
Thẩm Sơ vừa mới tiến vào hội trường đã bị phạt ba ly rượu trắng, rượu vào bụng cũng trả dễ chịu gì.
Sau bữa tiệc, Thẩm Sơ uống khá nhiều rượu.
Tửu lượng của cô cũng không tệ, khi tốt nghiệp trung học, cô đã bí mật lấy ra vài chai Mao Đài từ hầm rượu của Thẩm Cẩm Sinh để uống cùng Cao Lỗi và Lâm Tiện, mỗi người một chai, kết quả bọn họ đều say bí tỷ, cô ngoại trừ có hơi chóng mặt ra thì người hoàn toàn tỉnh táo.
Nhưng Thẩm Sơ nhiều năm không uống nhiều như vậy, vừa vào cửa đã bị phạt ba ly rượu mà trong bụng còn chưa ăn gì, mặc dù sau đó Phó Văn Bội đã giúp cô chặn lại rất nhiều, nhưng cô vẫn phải uống khá rất nhiều rượu.
Sau khi kết thúc buổi tiệc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-toi-muon-ve-nha-thua-ke-gia-san-hang-ty/1043026/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.