Lý Bân hoảng loạn nói: “Anh... anh ta thật sự tên là Trần Cường mài! Còn có một cô em gái tên là Trần Đình! Tôi cũng đang thắc mắc, cậu... các cậu tìm anh ta thì tại sao lại đến tìm tôi? Tôi có một số xích mích với anh ta, nhưng... nhìn dáng vẻ của các cậu cũng không giống như tới dạy dỗ bọn tôi giúp họ! Đây... đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Sở Vũ Hiên đột nhiên thấy lạ, sau khi suy nghĩ một lúc, giơ tay cản Lão Tam định treo ngược Lý Bân lên đánh, hỏi: “Lý Bân, ông nói ông có xích mích với Trần Cường, xích mích gì?”
Lý Bân nơm nớp lo sợ, sau khi nhổ ngụm máu trong miệng ra, nói: “Còn không phải là vì Trần Đình à, tôi... tôi thấy ngoại hình của cô ta không tệ, nên muốn kết bạn với cô ta nhưng cô ta không biết tốt xấu, tát tôi một cái ngay trước mặt tất cả mọi người, thế nên tôi... tôi đánh hai anh em họ một trận, còn dọa rẵng nếu không bồi thường cho tôi thì ngày nào tôi cũng sẽ đến gây chuyện... Nhưng sau đó, không phải Trần Cường đã xảy ra chuyện rồi sao... Hai ngày trước đó, tôi đi tới bệnh viện, tình cờ gặp được Trần Đình, chưa nói được câu nào thì chị dâu của cô ta đã la hét muốn báo cảnh sát, nên tôi... tôi bỏ chạy”
Sở Vũ Hiên càng nghĩ càng cảm thấy không ổn, vẻ mặt cũng càng ngày càng nghiêm trọng hơn, nói với Lão Tam một câu: “Giám sát kỹ bọn chúng” Rồi vội vàng rời khỏi quán bar giải trí, đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3394840/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.