Vận Nhi hét to một tiếng, lấy tay che mắt lại, xoay người đưa lưng về phíaThừa Duẫn đang vô tư cởi quần áo. Cô nói: “Anh…anh cởi đồ làm gì?”
“Tôi nói.” -Thừa Duẫn có chút không hài lòng với phản ứng của Vận Nhi, đangcởi được một nửa thì dừng lại. Nhìn thấy Vận Nhi đã xoay người sanghướng khác, khoé miệng lại nhếch lên, cô bé này quá đơn thuần, ngay cảnhìn anh cởi quần áo cũng mắc cỡ như vậy? -”Không cởi quần áo làm saotắm rửa được?”
“Á?” Vận Nhi xoay người, mặt đỏ lựng nhìn ThừaDuẫn, khuôn ngực rắn chắc, làn da màu nâu đồng khỏe mạnh, dáng người làm người khác mê muội. Mặt Vận Nhi càng đỏ hơn, cô mất tự nhiên lúng túngnhìn sang hướng khác.
Thừa Duẫn cười khẽ, quay người ,trong mắtxẹt qua một tia tình cảm ấm áp, ngay bản thân anh cũng không phát hiệnra. Anh bước vào trong phòng tắm, ngay sau đó bên trong vang lên tiếngnước chảy”ào ào”, làm Vận Nhi lại thêm một trận lo lắng bất an nữa.
Anh ta tắm rửa? Vậy thì, kế tiếp muốn làm cái gì? Tuy nói bọn họ là vợchồng, nhưng tình huống này ngoài ý muốn của cô mà? Tô Vận Nhi cô đâuphải búp bê để mặc người ta muốn làm gì thì làm chứ. Cô nam quả nữ sốngchung một phòng giống như một quả bom nổ chậm, cô cũng không ngốc đếnmức không biết đến bản năng của giống đực. Nhúc nhích ngón chân cũng cóthể đoán được kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.
Vận Nhi giữ chặt váycưới, liếc liếc mắt nhìn phòng tắm, không chút động tĩnh chạy nhanh tớicửa, cô vừa sờ tới tay nắm, bên eo đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/62065/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.