“Ừ.” Tô Viễn Hàng mới phát hiện sự hiện diện của Vận Nhi, trên mặt cũng không lộ biểu hiệngì, xoay người đi lên lầu, trước khi đi không quên liếc mắt cảnh cáo TôÂn Huệ đang ngồi bất động trên sô pha, ông tự nhủ phải đề cao cảnh giác. Đứa con gái này chuyên môn làm chuyện nổi loạn.
“Có chuyện gìvậy chị?” Tô Vận Nhi vẫn đang là sinh viên xa nhà, một tháng mới về nhàmột lần, cho nên cô cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy vẻ mặt bối rối buồn bực của chị Ân Huệ, làm cô cũng thấy khổ sở theo.Chưa bao giờ cô thấy cha nổi điên lên với chị kiểu này, xem ra là vấn đề rất nghiêm trọng.
“Không có gì, tại sao em lại về? Không phảiđang ở trường sao?” Tô Ân Huệ cười cười, kéo bàn tay lạnh ngắt của VậnNhi lại đùa nghịch, trong lòng cô luôn yêu thương cô em gái nhỏ này.
“Hì, em giả mạo làm đơn xin nghỉ.” Vận Nhi chỉ chỉ cái va li nhỏ bêncạnh, sau đó nghiêm túc quan sát Ân Huệ đang nhíu mày nhăn mặt :” Chị,cha nói gì với chị vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Được rồi, chuyện này không cần em xen vào, nghỉ thì cứ vui vẻ đi chơiđi, ngoan nha, vài ngày nữa chị sẽ sắm đồ mới cho em.” Ân Huệ vỗ vỗ haimá Vận Nhi, âu yếm cười, rồi đứng dậy đi lên lầu.
Chuyện này vậy là sao? Tô Vận Nhi nheo nheo đôi mắt to đẹp, lăng xăng như con thoichạy lên chạy xuống lầu trên lầu dưới, cô biết Tô Ân Huệ và Tô Viễn Hàng rất giống nhau ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/62056/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.