“Nếu cô không muốnchết, thì cút ra khỏi biệt thự của tôi. Nếu để tôi biết còn có lần sau,Tô Ân Huệ, tôi không cam đoan sẽ không xé nát cô”, giọng nói hờ hững,trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền vào tai Tô Ân Huệ, khiến thân thể củacô ta cứng ngắc trên mặt đất, cảm nhận được thái độ lạnh như băng của Âu Thừa Duẫn, ngay cả không khí xung quanh cũng như đông cứng lại.
“Không, anh không thể đối xử với em như vậy!”. Tô Ân Huệ lảo đảo tiến lên dùngsức ôm lấy Âu Thừa Duẫn, không thể như vậy, sao anh ấy có thể phản ứngnhư vậy?
“Dám cho tôi uống thuốc kích thích, cô vẫn là người đầutiên!”- Âu Thừa Duẫn tháo cà vạt trên cổ ra, sắc mặt hơi hồng, nhưng đầu óc khó có được vẫn tỉnh táo, “là người đầu tiên, và cũng sẽ là ngườicuối cùng!”- Âu Thừa Duẫn cởi áo véc và hai cúc áo sơ mi trên cùng, vắtáo lên tay, lạnh lùng đẩy người đàn bà trần như nhộng ra, không hề để ýđến nhiệt tình của cô ta. Tô Ân Huệ bị đẩy ngã trên mặt đất, khoảnh khắc khi hắn xoay người rời đi, cô ta nghe thấy giọng nói lạnh lùng vanglên. Tia nắng soi vào phòng, làm mắt cô ta đau nhói.
Hai mắt ÂuThừa Duẫn đầy tơ máu, cố gắng khắc chế khí nóng đang ngày càng dâng caotrong cơ thể, đạp mạnh chân ga, chiếc xe nhanh chóng biến mất trong màn đêm.
…
Vân Nhi bị nóng quá mà tỉnh, cô mơ mơ màng màng vươntay, muốn bật đèn, lại bị một vòng tay cường tráng ôm chặt, toàn bộ thân thể bị bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949538/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.