Cả người Vận Nhi nhũn ra, mềm oặt nằm trong lòng anh, mùi nước hoa nam tính trộn lẫn với hơithở của anh khiến cho đầu óc Vận Nhi trống rỗng. Cánh tay Âu Thừa Duẫnđã trượt qua thắt lưng cô, cách một lớp vải mỏng manh, chậm rãi vuốt ve. Vận Nhi muốn chống cự, nhưng lại không có tí sức lực nào để đẩy anh ra, giống như cùng đắm chìm với anh……….
“Chết tiệt.” Đột nhiên ÂuThừa Duẫn đẩy mạnh Vận Nhi ra, tức giận chửi một tiếng. Anh bị làm saovậy? Thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện, một lần nữa anh lại bị cô nhóc này mê hoặc.
“Này, tránh xa khỏi tầm mắt tôi.” Âu Thừa Duẫn ném lại một câu, sau đó bỏ đi cũng không hề quay đầu lại. Quỷ tha ma bắt, TôVận Nhi! Vì sao anh phải để ý cô ta ở cùng với người đàn ông khác, cô ta chẳng qua chỉ là một con cờ trong tay anh mà thôi.
Vận Nhi ngã ngồi trên mặt đất, còn chưa định hồn lại được sau cú sốc vừa rồi. Anh ta đang làm cái gì, cô đang làm cái gì?
“Duẫn, sao anh đi lâu vậy?” Quý Lam ngồi trên ghế thiếu kiên nhẫn chờ đợi,nhìn thấy Âu Thừa Duẫn hầm hầm tức giận trở về liền bước tới vòng tay ra sau gáy Âu Thừa Duẫn.
“Làm sao vậy?” Chẳng qua chỉ là một người con gái mà thôi, chỉ là em gái của Tô Ân Huệ, những hành động không tựchủ vừa rồi chính anh cũng không thể ngờ được, trong lòng anh còn phậpphồng nhớ đến đôi môi mềm mại kia.
Đôi mắt Quý Lam mê dại nhìnkhuôn mặt đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949302/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.