Người dịch: /fb: dot.chay.lang.man/
Diệp Ly Châu về đến nhà tự nhiên là một đêm ngon giấc. Bình thường nàng cũng không có tâm sự gì, bây giờ cũng chỉ thỉnh thoảng nghĩ tới Đề Kiêu một chút.
Diệp Ly Châu chỉ cảm thấy Đề Kiêu là quý nhân của nàng, ở trong lòng, nàng cũng rất gần gũi với Đề Kiêu. Trên thực tế, đàn ông mà Diệp Ly Châu từng gặp tổng cộng không có mấy người, tình khiếu chưa mở, cũng không hiểu tình cảm là gì.
Sáng sớm thức dậy, Diệp Ly Châu càng cảm thấy thoải mái, ban đêm nàng không mơ thấy thứ gì đáng sợ, cũng không cảm thấy thân thể khó chịu.
Xem ra, tiếp xúc nhiều với Đề Kiêu, quả thực rất có lợi cho thân thể của nàng.
Đáng tiếc Đề Kiêu đã đi rồi.
Diệp Ly Châu tìm một cái bình thủy tinh xinh đẹp, mỗi ngày ném vào trong đó một viên trân châu. Bình thủy tinh to cỡ bàn tay nàng, óng ánh trong suốt, Diệp Ly Châu nghĩ, có lẽ bình thủy tinh đầy, là đã đến mùa đông, chờ mùa đông tới rồi, thì năm mới cũng sắp tới, Đề Kiêu sẽ trở lại.
Diệp Ly Châu hi vọng bản thân có thể sống đến ngày đó.
Qua được chưa đến sáu bảy ngày, khách quý đã tới Diệp phủ.
Trước đây Diệp Phụ An từng nói với Diệp Ly Châu, cậu ba của Diệp Ly Châu đã định một mối hôn sự cho con gái là Nhiễm Thư Nhi ở kinh thành, mợ ba Quân Thị đã dẫn theo Nhiễm Thư Nhi tới kinh thành.
Thứ nhất, là muốn xem xem Diệp Ly Châu có chịu ấm ức hay không. Mặc dù Diệp Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-chau-trong-long-ban-tay/1683641/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.