Người dịch: LC + Chim Ba Chân
Đề Kiêu không muốn để Diệp Ly Châu chạm vào thanh đao chết tiệt này nữa, hắn nhìn ánh mắt mê hoặc của tiểu cô nương, nói: “Trở về đi thôi, đợi đến qua tết, ta sẽ đến Diệp phủ thăm nàng.”
Qua tết sao?
Diệp Ly Châu bấm ngón tay tính thời gian.
Giờ là tháng năm. Tháng năm, tháng sáu, tháng bảy… tháng mười hai, tháng giêng, bảy tháng.
Thời gian dài như vậy, nói không chừng, không chờ được hắn tới Diệp phủ lần nữa thì nàng đã chết rồi.
Diệp Ly Châu có chút tủi thân: “Sao lại lâu như vậy?”
Đề Kiêu nghe giọng nói tủi thân của nàng, trong lòng cũng có chút không nỡ.
Hắn đặt tay lên đầu Diệp Ly Châu, nhẹ nhàng xoa xoa tóc nàng.
Diệp Ly Châu cảm thấy thoải mái, rất đáng yêu cọ vào tay hắn: “Có phải chàng bị điều ra ngoài làm quan không? Nếu chàng không muốn rời khỏi kinh thành, ta sẽ đi cầu xin cha ta, để ông giúp chàng ở lại kinh thành.”
Đề Kiêu đột nhiên cười khẽ một tiếng.
Diệp Phụ An lại có thể nuôi ra một cô con gái ngây thơ ngốc nghếch như vậy.
Nhưng nếu con gái của hắn và Diệp Ly Châu trong tương lai cũng có cái tính tình này giống nàng, hắn nhất định cũng không nỡ để đứa con gái bảo bối ngoan như vậy bị người ta lừa đi mất.
Ngón tay Đề Kiêu vuốt ve mái tóc đen như mực lại mềm mại của Diệp Ly Châu, nói: “Chuyện này, có lẽ cha nàng không thể xen vào. Chờ ta đi rồi, nếu có việc gì, nàng cứ tìm hoàng hậu giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-chau-trong-long-ban-tay/1683640/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.