Lại nửa giờ nữa trôi qua, lúc này trên Huyết Thần Đài đã có khá nhiều tân sinh leo lên được tới bậc thang thứ ba mươi, trong đó bao gồm mấy đệ tử của Trần Gia đi theo Trần Phong. Nhưng thực lực và thiên phú của họ có hạn không như Trần Phong, sau khi đi lên được tới bậc ba mươi thì đã có người không chịu đựng nổi mà từ bỏ, họ đã thông qua khảo hạch, đi lên cao nữa đối với họ cũng không có quá nhiều ý nghĩa.
Mà bên cạnh Trần Phong là Phương Minh Nguyệt cũng leo tới bậc thứ bốn mươi bằng với Trần Phong, có điểu vẻ mặt của nàng cũng không dễ chịu như Trần Phong. Lúc này khuôn mặt xinh đẹp của Phương Minh Nguyệt cũng đã đỏ ửng lên, trên trán cũng rin ra lấm tấm mồ hôi, hơi thở của nàng cũng trở nên gấp hơn, nhưng vẫn có thể đi tiếp được.
Trần Phong nhìn qua Phương Minh Nguyệt khẽ cười rồi động viên.
“ Minh Nguyệt, cố gắng lên chút nữa, càng lên cao, càng chứng tỏ được năng lực của bản thân, tất nhiên sau khi vào học viện cũng sẽ nhận được nhiều ưu ái về tài nguyên tu luyện hơn.”
“Trần huynh không hổ là người có thiên phú Huyền Cấp Trung Phẩm, đã đi tới bậc bốn mươi của Thần Đài mà sắc mặt không đổi, hơi thở đều đặn”
“Huyền Cấp Trung Phẩm…”
Đám lại Phương Minh Nguyệt, Trần Phong chỉ khẽ lẩm bẩm câu đó rồi cười tự chế diễu, người ngoài nhìn vào không biết là hắn cười chính bản thân hắn hay cười vì cái gì.
Không ái biết được ngoài chính bản thân Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037968/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.