Ngay khi kết quả kiểm tra thiên phú của Trần Phong được biểu hiện ra khiến cho toàn trường như vỡ òa trong cảm xúc kinh ngạc, Lam Cổ Đạo thì trợn to hai mắt, vui mừng nhìn Trần Phong đang đứng bên trụ đá, bên dưới quảng trường thì như có một làn sóng âm thanh trào lên từng đợt hô hoán cổ vũ, cảm thán, khiếp sợ khắp nới. Một phần vì biểu hiện thiên phú của Trần Phong làm cho bất ngờ, còn phần lớn là vì sự xuất hiện của Trần Phong đã đánh dấu mốc cho lịch sử chiêu sinh của Xích Long Học Viện, cả ngàn năm lịch sử phát triển của học viện tới nay không phải chưa bao giờ thu nhận của đệ tử có thiên phú Huyền Cấp Trung Phẩm trở nên, mà thượng phẩm, thậm trí là Địa Cấp Hạ phẩm cũng từng xuất hiện qua. Nhưng những lần xuất hiện của các thiên tài trước đó phải cần cà mấy chục năm, trăm năm, thậm trí mấy trăm năm mới xuất hiện 1 vị. Nhưng khảo hạch năm nay có điểm khác so với những năm trước đó là một ngày lại xuất hiện tới 5 vị thiên tài có thiên phú đạt tới Huyền Cấp Trung Phẩm. So sánh với sự xuất hiện của Trần Linh vào hai năm trước có thiên phú Huyền Cấp Thượng Phẩm còn kinh khủng hơn, Xích Long Vương chiều khoảng vài trăm năm sẽ xuất hiện một hoặc hai người như Trần Linh, đó là điều không có gì lạ. Nhưng mà khảo hạch của học viện năm nay một hơi xuất hiện tới 5 vị có thiên phú như Trần Phong thật là lần đâu tiên xuất hiện. Số lượng thiên tài cấp bậc Huyền Cấp Trung Phẩm cao cấp như vậy mà lại xuất hiện tới 5 người tương đương với việc tương lại học viện sẽ xuất hiện tới 5 vị tuyệt thế Vương Giả, chiếm một nửa số Vương Giả Đỉnh cấp hiện tại của Vương Chiểu, không khác nào tương lai học viện đã năm được tới một nửa Vương Chiều trong tay. Điều này khiến cho các vị đạo sư của học viện hết sức kích động, hai vị đạo sư là Âu Dương Ứng Hùng và Tử Nguyệt không kìm lén được vui mừng trên mặt mà lở một nụ cười tươi rói, cùng các vị đạo sư khác trong học viện đều mang theo ánh mắt cháy bỏng nhìn về phía mấy người Trần Phong. Mà thế lực khắp nơi trong Kinh Thành cũng bị làm cho kinh động, các loại truyền tin phù hay bồ câu đưa thư không ngừng được chuyền đi khắp kinh thành, thậm chí bay ra cả kinh thành đi khắp nơi trong vương chiều. Những thế lực khắp nơi cũng âm thầm phái người điều tra thân phận của Trần phong, họ rất nhanh chỉ vài giờ đồng hồ đã tra ra được thân phận của Trần Phong kể từ khi mới sinh ra ở Vọng Long Thành cho tới khi Trần Phong tới kinh thành. Những thế lực này bao gồm cả hoàng thất, tứ đại gia tộc cùng với rất nhiều đại thế lực khác đều có ý định muốn mời trào Trần Phong tham gia vào thế lực của bọn họ, với thiên phú và tiềm lực của Trần Phong tương lai rất có cơ hội trở thành Đỉnh Cấp Vương Giả, đứng đầu một phương, điều đó là điểm hấp dẫn trí mạng đối với các đại thế lực khác. Còn chưa kể tới hắn có quan hệ tỷ đệ với đệ nhất thiên tài của Xích Long Học Viện là Trần Linh được mệnh danh là Hàn Băng Tiên Tử, có thiên phú ngàn năm mới xuất hiện là Huyền Cấp Thượng Phẩm, tương lai có cơ hội đạt tới Võ Hoàng trong truyền thuyết, với mức quan hệ như vậy đã đủ khiến cho các thế lực khắp nơi mời chào Trần Phong. Một lơi nào đó trong kinh thành tại một mật thất kín đáo được bảo vệ nghiêm ngặt bởi thật nhiều người mặc bộ giáp vàng, mà trên người họ để tỏa ra khí tức hết sức mạnh mẽ mà chỉ có cao thủ Võ Sư cảnh mới có thể đạt được. Bên trong mật thất, có một người đàn ông trung niên nhìn khoảng hơn bốn mươi đến năm mươi tuổi, trên người mặc một bộ áo vàng thêu hình rồng trông rất tinh xảo, mà trên người đàn ông này tuy không để lộ ra khí tức tu vi nhưng lại có một vẻ uy nghiêm hiếm có của một vị thượng vị giả đứng đầu thiên hạ. Ông ta ngồi trên ghế cao trạm khắc rồng phượng tinh xảo tỏa ra ánh kim rực rỡ, với vẻ mặt uy nghiêm nói với người mặc áo đen đang quỳ bên dưới. “Nhưng thông tin ngươi nói chắc chắn là sự thật? không có sai sót gì chứ?” “Bẩm bệ hạ, vi thần lấy đầu của mình ra đảm bảo răng những thông tin đó hoàn toàn là sự thật”
“Được rồi ta đã biết, ngươi có thể lui ra được rồi” “Thần cáo lui” Một lúc lâu sau khi người áo đen kia sau khi rời khỏi mật thất, người nam tử trung liên kia trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu mới thì thào nói. “Không ngờ năm nay học viện lại xuất hiện tới 5 vị thiên tài có thiên phú Huyền Cấp Trung Phẩm. Nhưng năm gần đây Vương Chiều ta liên tiếp xuất hiện thiên tại kiệt xuất như vậy, không lẽ đây là điềm báo tương lại Xích Long Vương Chiều sẽ có sóng gió nổi lên.” “Người đâu, lập tức đi điều tra thân phận của tiểu tử Trần Phong kia cho chẫm, nhớ đừng để người của Lăng Thiên Phái và Tứ đại gia tộc biết được, mọi việc đều phải âm thầm mà làm. Còn nữa, cho người chú ý tới động tĩnh của Tứ Đại gia tộc và phái người âm thầm quan sát Trần Phong kia” Ông ta vừa dứt lời, thì không biết từ đâu trong bóng tối của căn mật thất vang lên một giọng nói lạnh leo như ma quỷ tới từ địa ngục truyền đến rồi rất nhanh biết mất không thấy tăm hơi đâu. “Thần tuân chỉ” Cùng lúc đó tứ đại gia tộc của kinh thành cũng có động tính không nhỏ, họ đều phái ra ám tử khắp nơi thu thập thông tin của Trần Phong, mọi việc điều tra đều được diễn ra âm thầm, mà Trần Phong hoàn toàn không biết gì về điểu đó. Sau khi kết thúc việc khảo hạch thiên phú và tu vi thì mấy gần một ngàn tân sinh của học viện bắt đầu tiến hàng cuộc khảo thí thứ hai, trong đó bao gồm 5 vị thiên tài Trần phong cùng thiếu gia, tiểu thư của Tứ Đại gia tộc kinh thành. Trần Phong đi cùng Phương Minh Nguyệt và cùng vài người đệ tử tinh anh của Trần Gia may mắn thông qua cửa ải thứ nhất của học viện, đi theo đám đệ tử mới nhập môn của học viện đã qua ải của được các vị đạo sư dẫn rời đi khu vực quảng trường, đi tới phía sau của học viện. Phía sau học viện là một khu vườn rộng lớn trồng rất nhiều loại cây cỏ, thậm chí là linh dược, khiến cho cảnh quan lơi đây hết sức sinh động và đẹp mắt, chỉ thấy đám người Trần Phong và các học viên khác được Tử Nguyệt Đạo sư dẫn tới chính giữa khu vườn, ngay dưới chân một tượng đài khổng lồ cao cả trăm mét, với vô số bậc thang không biết được xây dựng bằng vật liệu gì mà có một màu đỏ tươi như máu, tỏa ra khí tức hết sức đáng sợ, khiến cho nhiều đệ tử mới vào của học viện đều bị dọa cho đến hít thở dồn dập, trái tim đập loạn lên vì bị khí tức ác liệt trên tượng đài ảnh hưởng. “Các vị tân sinh, ta xin nói một chút, ta được gọi là Tử Nguyệt Đạo sư, là người chủ trì cửa khảo hạch thứ hai này của các ngươi. Như các ngươi đã thấy trước mặt, cửa ải này, các ngươi mỗi người bắt buộc phải leo lên tượng đài có tên Huyết Thần Đài phía trước kia, chỉ cần leo tới bậc thứ ba mươi trở nên, các ngươi liền có thể thành công vượt qua cửa thứ hai này.” “Tuy nhiên mọi thứ đều có giá của nó, các ngươi sau khi leo lên tượng đại sẽ phải chịu áp lực về cả tinh thần với cả thể sách vì bì tượng đại trước mặt áp chế. Tượng đài này có từ khi mà học viện mới được thành lập, tới nay đã được hơn ngàn năm lịch sử. Kẻ có thể leo lên được càng cao, chứng tỏ người đó có ý chí, có nghị lực càng lớn, thành tựu sau này trên con đường tu luyện càng rộng mở, điều đó càng khẳng định được giá trị của các ngươi” “Ngoài ra, học viện còn có mười phần thương đặc bệt dành cho 10 người có thành tích tốt nhất trong cửa ải này, tương ứng với vị trí của mỗi người, vì vậy các ngươi phải phẫn đấu hết mình để có thành tích, cũng như giải thưởng của học viện”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]