Trần Phong đi the hướng Đông hướng về Kinh thành liên tục trong ba ngày, hiện tại hắn đã rời xa Vọng Long Thành cả trăm dặm đường. Trên đường đi hắn cũng có đi qua vài cái trấn nhỏ, cũng gặp được không ít dã thú công kích nhưng không đáng ngại.
Hiện tại Trần Phong đã là cao thủ võ sư cảnh nhị trọng, tuy chưa được tính là đại cao thủ gì nhưng cũng được coi nhhnhhưnhhnhhưưnhhnhhưnhhnhhưưưnhhnhhưnhhnhhưưnhhnhhưnhhnhhưưưưư có sức bảo vệ bản thân, hôm đó trong lúc Trần Phong đang đi trên đường, nhìn ngắm cảnh vật trung quanh thì bị thu hút bởi một đám tạp âm phía trước. Thấy có truyện lạ xảy ra, hắn trở nên phi thường cảnh giác, Trần Phong lập tức dấu đi khí tức của bản thân rổi buộc con ngựa vào một gốc cây gần đó.
Hắn lần theo âm thanh phía trước từ từ đi tới, vừa đi, ánh mắt của hắn không ngừng đảo khắp nơi, xem có kẻ nào mai phục hay không. Cuối cùng Trần Phong cũng cảm nhận được âm thanh đánh nhau đang ở phía trước, vì vậy hắn cẩn thận đi tới lấp sau một tảng đá lớn rồi mới từ từ thò đầy ra quan sát.
Trước mặt Trần Phong là một chận hỗn chiến, hai bên đều có nhân lực tới hai, ba mươi người. Theo Trần Phong quan sát được thì trước mặt hắn có một đội nhân mã đang chở hàng hóa và đang bị một đám cướp vây công.
Hai bên chiến đâu với nhau hết sức kịch liệt, sau một hồi quan sát, Trần Phong thấy được đội buôn kia đang dần bị rơi vào tình thế nguy hiểm. Bởi vì đội buôn đó không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037932/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.