Chương trước
Chương sau
Sau mấy ngày kể từ ngày hai đại gia tộc liên thủ đánh Trần Gia thất bại, mọi thứ sinh hoạt trong Trần Phủ và Vọng Long Thành dần chở lại bình thường, tuy còn nhiều lời đồn đoán và xì xào bàn tán nhưng mấy đại thế lực trong thành dường như không có động tác lớn.
Từ sau lần gia tộc gặp biến cố lớn đó, Trần Phong cảm thấy được sự quan trọng của việc bản thân có thực lực cường đại, hắn rất khao khát có được thực lực to lớn như gia gia mình. Vì vậy từ ngày hôm đó hắn liền đóng cửa bế quan tu luyện, rất ít khi ra ngoài, mà sau chận chiến đó Trần Phong cũng có thu hoạch không ít.
Một tia kiếm ý mỏng manh trong đan điền hắn đang dần lớn mạnh, và Trần Phong ngày càng cảm nhận được sự liên kết giữa hắn mà sợi kiếm ý vô hình đó ngày càng chân thật. Tin chắc không bao lâu nữa Trần Phong có thể hoàn toàn lĩnh ngộ và kiểm soát được kiếm ý trong người hắn, đến lúc đó thực lực của Trần Phong sẽ thăng lên một lấc thang mới.
Còn về phía Trần Gia, sau chân chiến đó Trần Gia cũng không có đi tới hai gia tộc Văn Gia và Bạch Gia trả thù, mà án binh bất động, chờ đợi thái độ từ Lăng Vân Phái. Tuy việc Trần Gia đắc tội Lăng Vân Phái đã bị lan chuyền khắp toàn thành nhưng cũng đồng nghĩa với việc chuyện Trần Gia có một vị cao thủ Vương cấp tọa trấn cũng khiến các thế lực lớn trong thành bị chấn kinh.
Điều đó dẫn đến không ít thế lực trong thành liên tiếp tới Trần Gia gửi quả mừng và tới lấy quan hệ. Đại đa số thế lực trong Vọng Long Thành ban đầu còn sợ việc họ giao hữu với Trần Gia sẽ dẫn tới Lăng Vân Phái không hài lòng và sợ bị trách tội.
Nhưng có một thế lực lớn trong thành là ngoại lệ, thế lực này dường như không sợ đắc tội với Lăng Vân Phái và tới tặng quà chúc mừng Trần Gia. Mà thế lực đó không phải ai khác là kẻ thống trị Vọng Long Thành trên danh nghĩa, Phủ Thành chủ. Thế lực của Phủ Thành chủ tuy không thể nói là vượt chội áp đảo ba đại gia tộc, nhưng tính về thực lực đơn lẻ thì phủ thành chủ có thế lực mà ba đại gia tộc không một ai có thể sánh bằng.
Hôm đó lúc mới sáng sớm thì vị thành chủ thần bí của Vọng Long Thành Hoàng Thái Cực đã đích thân dẫn đầu thuộc hạ tới Trần Gia gửi quả chúc mừng. Đối vợi vị thành chủ này Trần Gia vẫn rất khách sáo, không chỉ bởi vị thế lực của Phủ Thành chủ lớn nhất ở Vọng Long Thành mà vì hậu trường của ông ta.
Nghe đồn trước kia Hoàng Thái Cực Thành chủ cũng từng là võ sinh của Xích Long Học Viện, bản thân ông ta có thiên phú không tính quá nổi bật nhưng sau khi ông ta tốt nghiệp có một thời gian lăn lộn ở kinh đô sau đó lập được đại công và được phong làm thành chủ Vọng Long Thành.
Vì vậy sau lưng ông ta có hậu trường rất vững chãi, đủ để ba đại gia tộc không giám làm bậy, chính vì điều đó lên Trần Gia cũng rất khách sao với ông ta. Đích thân gia gia của Trần Phong là Trần Khôn đích thân ra ngoài đón tiếp. Được vị thành chủ dẫn đầu tặng lễ từ đó khiến các thế lực khác trong Vọng Long Thành trở nên an tâm hơn và cũng nhao nhao gửi quả và tới Trần Phủ chúc mừng.
Mấy chuyện đó Trần Phong gần như không có để ý trong lòng, hắn biết chỉ cần Trần Gia có thể tạm an ổn trong một khoảng thời gian, đợi hai vị lão tổ xuất quan thì an nguy của Trần Gia có thể hoàn toàn an tâm được rồi. Mấy ngày này Trần Phong vùi đầu vài tu luyện tăng chưởng tu vi, hắn dựa vào đống tinh thạch khổng lồ lấy được trong xà động khiến tu vi mới đột phá võ sư nhất trọng đã đạt tới nhất trọng đỉnh cao, không bao lâu nữa hắn có thể đạt tới võ sư nhị trọng rồi.
Thời gian trôi qua một cách chống vắng, đã hơn hai tháng kể từ khi Trần Phong về phủ, suốt thời gian này hắn đều tu luyện rất chuyên cần, đã khiến cho tu vi của Trần Phong đột phá từ võ sư nhất trọng tới nhị trọng. Ngoài ra còn có truyện đáng vui mừng hơn là cha của hắn là Trần Thừa thiên sau hơn hai thang sử dụng Tấn Vương Đan là đan dược ngũ phẩm mà Trần Phong mang về đã thành công đột phá Võ Vương sơ kỳ,
Điều đó cũng chỉ một vài thành viên lòng cốt của Trần Gia mới được biết, trong đó Trần Phong là người có công lớn lên cũng được biết, như vậy hiện tại Trần Gia đã có hai vị cao thủ Vương Cấp trấn giữ chữa nói tới hai vị lão tổ có thực lực sâu không lường được. Với thực lực tạm thời của Trần Gia thì cho dù có bị Lăng Vân Phái lần lữa tiến đánh cũng có sức liều mạng.
Hôm đó trong lúc Trần Phong đang trong phòng tĩnh tâm tu luyện thì thị nữ của hắn là Tinh Nhi đi tới gõ cửa.
“Thiếu gia, nô tỳ có chuyện cần báo.”
Thấy vậy Trần Phong liền từ trạng thái tu luyện của bản thân mà tỉnh lại, hắn từ từ thu công rồi khẽ nói.
“Muội vào đi, có chuyện gì vậy”
“Thiếu gia, lão gia cho gọi người tới thư phòng”
“Cha ta gọi ta sao...? Được rồi ta tới ngay”
Nghe được phụ thân mình gọi Trần Phong có chút suy tư, bởi vì bình thường nếu không có việc gì quan trọng thì phụ của Trần Phong không mấy khi gọi hắn tới nói chuyện. Mà phụ thân của hắn mới đột phá cảnh giới không lâu ông ấy lên bế quan ổn định cảnh giới mới đúng, nhưng không hiểu sao giữa chừng lại gọi hắn tới.
Trần Phong rất nhanh thì tới trước cửa thư phòng của Trần Thừa Thiên rồi đắn đo một hồi mới gõ cửa.
“Cộc, cộc, cộc”
“Phong Nhi phải không, vào đi, ta có chuyện muốn nói với con”
Sau khi Trần Phong đẩy cửa vào trong thư phòng đã thấy phụ thân của hắn đang ngồi điềm tĩnh uống trà. Trần Phong khẽ cũi người chào rồi tiến tới.
“Không biết phụ thân gọi con tới có truyện gì quan trọng”
“Con ngồi xuống trước đi”
Trần Thừa Thiên sau khi rót cho con trai mình một chén trà rồi lấy trong người ra một tấm lệnh bài màu đỏ nói.
“Đây là Xích Long Chiêu sinh lệnh của học viện Xích Long, con cầm lấy đi, chỉ còn hơn một tháng nữa là tới thời gian học việc Xích Long tổ chức sát hạch chiêu sinh ở đông đô. Con hay tới đó và đem tấm lệnh bài này tới đó đăng ký sát hạch”
Trần Phong có chút bất ngờ, không ngờ phụ thân hắn lại có được tấm lệnh bài này, tác dụng của nó đương nhiên hắn đã nghe qua, phàm là những ai có được Xích Long Chiêu sinh lệnh có thể được vô điều kiện vượt qua sơ khảo trực tiếp vào vòng chung kết khảo hạch vào Xích Long Học Viện. Có thể thấy được giá trị của tấm lệnh bài đó, vậy mà Trần Thừa Thiên lại có được ló.
Thấy Trần Phong có vẻ như bất ngờ, Trần Thừa Thiên như đã biết trước phản ứng của nhi tử của mình, ông ta chậm rãi nói.
“Ngày đó khi vị trưởng lão của Xích Long Học viện tới Vọng Long Thành ta khảo hách đã thấy con và một số tinh anh của Vọng Long Thành thi đấu và vì tỷ tỷ của con Trần Linh đã được đặc cách gia nhập Xích Long Học viện mà đem thứ này đưa cho ta. Ông ta nói chỉ cần con đủ mười tám tuổi có thể trực tiếp đới kinh thành tham gia sát hạch vào Xích Long Học Viện mà không cần qua vòng sơ khảo”
“Mà thời gian Xích Long Học Viện chiêu sinh còn hơn một tháng, ta muốn con ngay ngày mai lập tức tới kinh thành, trước đó ta đã gửi thư cho tỷ tỷ con. Vì vậy chỉ cần con tới điểm hẹn thì Linh Nhi sẽ tới đón con. Được rồi thời gian cũng không còn nhiều, con mau về chuẩn bị đi Đông Đô đi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.