Trần Phong dừng lại động tác của bản thân, thân thể hắn nằm nhẹ trên thân thể mềm mại như nước của Mạc Khuynh Thành, không dám loạn động. Hắn biết đây là lần đầu của nàng, Trần Phong bất động trừng năm phút để hai bên làm quen với cảm giác của đối phương.
Sau một hồi Trần Phòng nhìn thấy đôi lông mày của Mạc Khuynh Thành dần dãn ra, vẻ mặt đau đớn ban đầu của nàng dần trở nên tốt hơn, thay vào đó là biểu cảm hưởng thụ cùng khoang khoái vô cùng. Biết thời cơ đã đến, hạ thân hắn từ từ di động, dương căn của Trần Phong cứng như thép nguội từ từ ra vào ngọc động, sau mỗi lần va chạm đó Mạc Khuynh Thành bên dưới không ngừng rên rỉ những tiếng kiều my.
Hai cánh tay ngọc ôm chặt eo Trần Phong, toàn thân nàng rung nên theo từng cú va chạm mãnh liệt của hắn, cứ như vậy trong sơn động cảnh xuân không ngừng diễn ra, mà kèm theo đó là tiếng thở dốc liên hồi của hai người.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, lúc này bên ngoài sơn động trời đã sáng, ánh sáng ấm áp chiếu qua từng kẽ lá dọi vào trong sơn động ẩm ướt, những giọt sương nhẹ vẫn còn vương trên những tán la cây.
Trong sơn động lúc này có hai thân thể đang dính sát vào với nhau, trên hai người họ chỉ đắp nhẹ một tấm áo choàng lớn, không đủ để che khuất cảnh xuân của hai người. Trần Phong từ từ mở mắt nhìn mọi thứ xung quanh, hắn nhìn qua dung nhan tuyệt thế, xinh đẹp đang nằm trong ngực, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037912/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.