“Lóng quá, ta lóng quá, tại sao ta lại lóng như vậy”
“Rẹc”
Một tiếng sẽ vải vang nên, Mạc Khuynh Thành miệng thì không ngừng lầm bẩn kêu, còn hai tay lại từ trên người tự kéo xé y phục bàn thân một cách vô thức. Trần Phong thấy vậy thì bị dọa cho tá hỏa, hắn vội dữ hai tay của nàng lại và tầm khổ sở nói.
“Khuynh Thành tỷ người làm sao vậy, mau ngừng tay lại”
Có điều hắn còn chưa nói hết câu thì cả thân hình xinh đẹp uyển chuyển mê người của Mạc Khuynh Thành đã chồm lên đè Trần Phong xuống. Nàng hành động như bản năng đem Trần Phong ép xuống rồi vô thức nói.
“Nước, ta muốn uống nước”
“Ta muốn”
Rồi nàng dùng đôi môi anh đào quyến rũ ngậm chặt lấy mội Trần Phong, không cho hắn nói câu gì. Còn Trần Phong ở dưới thì bị làm cho cả người cứng đờ không thể cử động trước hành động đột ngột như vậy của Mạc Khuynh Thành, ngay sau đó hắn đã bị nụ hôn lóng bỏng của nàng khống chế, không thể phản kháng.
Trần Phong có lợi hại tới đâu cũng chỉ là một thiếu niên mới lớn, làm sao có thể chịu nổi sự dụ hoặc lớn như vậy, núc này trong đầu hắn làm gì còn sự khác biệt giữa đại cao thủ Vương cấp với một tên võ sĩ cảnh mà chỉ thuần túy một cảm giác khát khao cháy bỏng của bản năng.
Cứ như vậy Trần Phong dần đắm chìm vào cảm giác đốt cháy của dục hỏa trong người, mà phía trên Mạc Khuynh Thành cũng không còn tỉnh táo nữa, hai tay nàng bắt đầu di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037911/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.