Tôi mở nhẹ nhàng ra, phát hiện đó là mộtcái hộp gấm, tôi mở hộp gấm ra, nhìn xem bên trong có gì, lại thất vọng, không phải là lệnh phù mà tôi đang muốn tìm, mà là một vật nhỏ bé nằmgọn trong lòng bàn tay được điêu khắc bằng gỗ, tôi giơ lên ánh trăng đểnhìn cho rõ hơn, đó là một con hổ nhỏ rất đáng yêu, nét điêu khắc cònthô sơ, không được tinh xảo lắm, có vẻ như đã có lâu rồi, lại rất trơnnhẵn, nhìn là biết là đã được thường xuyên cầm trên tay ngắm nghía,nhưng tôi có cảm giác nhìn con hổ này quen quen!
Hai con hổ con cùng nhau chơi đùa, nhưng một con thì thiếu lỗ tai, một con thì mất đuôi…
Ý thức tôi đột nhiên “bang” một tiếng, sống lưng lạnh toát, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
…
Tôi lén lút quay trở lại tiệc rượu, bọnhọ còn đang uống rất náo nhiệt vui vẻ, Hàn Chiêu ngồi giữa, thản nhiênliếc nhìn tôi, cũng không hỏi vừa rồi tôi đi đâu làm gì.
Một người đàn ông chừng hơn hai mươi tuổi lảo đảo đứng dậy, tay cầm chén rượu hướng về Hàn Kinh lớn tiếng nói:“Điện…điện hạ, chúng ta diệt trừ tên tay sai đó đi, cũng là để cho Chuquốc thấy được sự lợi hại của chúng ta, để…để bọn chúng không nghĩ làchúng ta sợ bọn chúng!”
Người này uống đã say nên nói năng líuhết cả lại, cái mà bọn họ đang nói đến chính là một thế lực mới nổi lên ở cửa ải Biên Sơn, cửa ải Biên sơn là nơi giao giới giữa nước Chu và nước Hung Nô, trên cơ bản là địa phận tranh chấp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-tiec-nguoi-truoc-mat/15139/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.