Ôi, đầu đau quá, giống như bị ai đó đậpvào, tôi mở mắt ra, bà nó chứ, trời sao tối đen như vậy, phía dưới mơ hồ nghe tiếng nước chảy ào ào, gió rít qua người, tiếng lá cây sàn sạt bên tai, ý thức cứ mơ mơ hồ hồ. Ơ? Sao lại thế này? Tôi nhìn quanh bốnphía, tuy rằng tối không nhìn rõ lắm nhưng cảnh tượng trước mặt suýt nữa làm tôi ngất xỉu, động tác ngay sau đó là ôm chặt lấy thân cây.
Tôi hít một hơi, thấy ngực âm ỉ đau,không biết có phải xương sườn bị va chạm nên đau hay không nữa, từng đợt gió thổi tới, cành cây đung đưa, cách trước mặt tôi không xa có cái gìđó, cũng lay động theo gió, lá gan của tôi cũng theo đó mà run rẩy.
Tôi dựa sát vào thân cây. Tôi đang ở đâuđây? Dương Bình đâu? Đường Huyên xấu xa đâu? Ai có thể nói cho tôi biếtvì sao tôi lại bị lơ lửng trên cây như này? Thỉnh thoảng có hòn đá rơixuống, thật không biết dưới đó sâu bao nhiêu, bà nó chứ, rốt cuộc đây là đâu?
Gió lại thổi tới mang cảm giác man mát, nhưng lòng bàn tay tôi thì lại dâm dấp mồ hôi.
Tôi cố gắng suy nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì, nhưng đầu óc lại không nhớ được gì, chỉ có đau nhức, tôi chỉ có thể nhớ mình đã xảy ra tranh cãi với Dương Bình và Đường Huyên ở trong xe,không phải là đôi gian phu dâm phụ đó giết tôi rồi đem phi tang đấy chứ?
“Hai người chờ đấy, chỉ cần cô nãi nãiđây có thể sống sót trở về, nhất định sẽ bắt hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-tiec-nguoi-truoc-mat/15127/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.