Nam Cung Vân đã đứng lên, còn Mai Tốn Tuyết thì nằm im dưới chân anh. 
Nam Cung Vân thấy vẻ kinh ngạc của tôi,bèn đưa ngón trỏ lên miệng ý bảo tôi đừng lên tiếng, tôi vội chụp taylên miệng, thấy Nam Cung Vân nhanh chóng điểm mấy huyệt đạo trên ngườiMai Tốn Tuyết, rồi thì thầm: “Mai Tốn Tuyết, ngươi quá khinh thường NamCung Vân ta, ngươi cho là ngươi cắt đứt mấy kinh mạch của ta là yên tâmrồi ư?” 
Vẻ mặt Mai Tốn Tuyết vừa kinh ngạc vừaphẫn nộ đến mức mặt đỏ bừng, nhưng lại không thể thốt thành lời, có lẽNam Cung Vân đã điểm á huyệt của anh ta rồi. 
Tôi sợ đến cứng đờ cả người, cứ ngây ramột chỗ, cho đến khi Nam Cung Vân nhìn tôi cười, tôi mới phản ứng laotới bên Nam Cung Vân, hai tay vòng lên ôm cổ anh, áp đầu vào ngực anh,khóc không thành tiếng, “Ôi, Nam Cung Vân, cám ơn trời đất, anh khôngsao rồi.” 
Nam Cung Vân ôm chặt lấy tôi đến nghẹtthở, rất lâu sau anh mới buông tôi ra, thì thào bên tai tôi: “chúng taphải nhanh chóng nghĩ cách ra khỏi đây rồi nói sau.” 
Tôi quay lại nhìn Mai Tốn Tuyết đã bị điểm huyệt nằm dưới đất, muốn bước đến tát cho anh ta vài cái tát, tay vừa giơ lên đã bị Nam Cung Vân từđằng sau bắt lây, “Đừng đánh hắn, cẩn thận bên ngoài, công phu của Phùng Phú cũng khá cao, chúng ta cần phải giải quyết hắn ta trước.” 
Nam Cung Vân bước tới chỗ Mai Tốn Tuyết, nói khẽ: “Ta sẽ giải huyệt đạo cho ngươi, ngươi gọi Phùng Phú vào đây.” 
Mai Tốn Tuyết cười nhạt, ngẩng cao đầu lên, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-tiec-nguoi-truoc-mat/15117/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.