Khi Đằng Tự xuất hiện trước cửa phòng quản lý, đã thấy thư ký của y đặc biệt niềm nở ra mở cửa cho hắn, hơn nữa còn nói một câu khiến Đằng Tự sung huyết: “Đằng Tự tiên sinh, quản lý đã đợi anh từ rất lâu rồi.”
“Quỷ Túc Thuần, rốt cuộc cậu uống phải thứ thuốc gì vậy?” Tiến vào trong, hắn nổi giận đùng đùng chất vấn.
Người kia vẻ mặt bình thản, trên tay lật qua lật lại tờ tạp chí chính hắn đã xem qua ở cửa hàng tiện lợi.
“Cậu bây giờ đã xuất hiện ở đây, nhất định đã xem qua thứ này?” Quỷ Túc Thuần lắc lắc tờ tạp chí trong tay.
Đằng Tự nheo mắt lại. “Cậu chính là đang đợi tôi đọc bài báo đó, do vậy mới tắt máy suốt thời gian qua?”
“Sai! Nói cách khác chính là tôi đang chờ Đằng Tự đại nhân ăn năn hối cải mới đúng.” Quỷ Túc Thuần cười vô cùng gian trá.
“Ý cậu là gì?”
“Cậu xem, tôi đã sớm nói cậu rất trì độn.” Y buông lỏng bàn tay, “Dùng cái mưu kế ấu trĩ đó để lừa lọc Dịch Quân Ngạn, thế rồi bây giờ chính bản thân lại đau khổ vô cùng, chẳng phải sao?”
Mặc dù nhìn khuôn mặt đắc ý của Quỷ Túc Thuần, hắn cáu giận vô cùng, vậy nhưng biết bản thân đã đuối lý, cũng cố gắng kìm nén lại lửa giận. Dáng vẻ này thật giống với đứa trẻ bị cha mẹ giáo huấn, chỉ có điều khuôn mặt lại thập phần bất tuân.
Vậy nhưng y là người chỉ trong chốc lát sẽ nắm được điểm yếu của kẻ khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-thanh-trung-doc/2882233/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.