Chạy xe tới club để khuây khỏa nơi đáy lòng cuồng loạn, sau cả một ngày trời hắn mới bình tâm mà mệt mỏi trở về nhà.
Bên trong tối như mực, người kia chắc hẳn đang giận hắn.
Hắn biết chuyện buổi sáng mình làm quả thực rất quá đáng, vậy nhưng khi hắn nghe tiếng rên kia vang lên, hơn nữa còn là rên trước mặt nhiều người, sau này còn là cho cả một cộng đồng nghe, quả thực trong lòng vô cùng khó chịu.
Nhớ tới đêm hôm ấy cậu nằm dưới thân Đằng Tự, tiếng rên đượm nồng mùi đau đớn cùng thống khổ, nay lại vui vẻ hoan hỉ tới vậy, lửa giận không kìm nén nổi mà bùng lên.
Vậy nhưng đó là điều không kiềm chế mà phát sinh, chứ ngay sau đó sự hối hận liền dâng lên trong cõi lòng.
Việc này rõ ràng không phải là lỗi của Dịch Quân Ngạn, chỉ là bản thân hắn không hiểu sao lại nổi giận rồi trút lên đầu cậu, khiến ngay cả dũng khí nhìn vào mắt người kia hắn cũng không có.
Hôm nay thái độ của Đằng Tự hoàn toàn khác ngày thường, hắn không chút tự chủ mà lao tới club, chạy hết tốc lực để trút hết tâm tư. Bản thân chắc đã chạm tới cực hạn mới có thể làm ra thứ hành động khiến mình hối hận đó, nhìn biểu tình bàng hoàng trên khuôn mặt Dịch Quân Ngạn mà Đằng Tự xót xa vô cùng. Sau rồi, khi đã tỉnh táo lại, hắn nghĩ cách duy nhất để vãn hồi tình thế là xin lỗi Dịch Quân Ngạn. Đúng, hắn phải xin lỗi cậu.
Thế nhưng đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-thanh-trung-doc/2882231/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.