Chương trước
Chương sau

- Ta không mang ngươi tới đây, là ngươi tự mình tới! Bây giờ ngươi trở về đi, ta sẽ cho kỵ sĩ đoàn của biểu tỷ dẫn người trở về.
Diệp Lãng trả lời rất trực tiếp, hắn ước gì tiểu biểu muội nhanh chóng rời đi.
Tiểu biểu muội này đúng là phiến phức muốn chết, luôn đuổi theo mình, còn đòi hoa của nàng, mà lúc trước mình đã đáp ứng, hiện giờ lại không hoàn thành, nhưng khi đó nói là một năm sau, thời gian vẫn chưa tới, chuyện này cũng không tính là nuốt lời.
Nhưng mà, nếu chuyện lần này chấm dứt, nhất định phải trở về Diệp thành, nơi này mình đã lâu rồi chưa về, nói cách khác, trong thời gian đó mình phải làm ra hoa, trả lại cho nàng.
Vừa vặn, mấy ngày nay đàn vài tiểu khúc, có đủ loại hoa, cũng không tính là gì.
- Biểu tỷ Hắc Dực kỵ sĩ đoàn? Đúng rồi, vừa rồi ở bên ngoài chính là bọn họ, kỳ quái, tại sao kỵ sĩ đoàn của biểu tỷ lại bảo hộ thanh lâu, còn nữa, tại sao ngươi lại ở nơi này? Chẳng lẽ ngươi chính là bại hoại?
Tiểu biểu muội dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Diệp Lãng, nàng cảm thấy những người tiến vào nơi này, đều là người xấu.
- Ta là người tốt, ta tới nơi này, bởi vì ta là lão bản ở đây, ta là người chuyên môn dụ dỗ những cô nương như ngươi đến đây làm chuyện xấu, cáp cáp...
Diệp Lãng bắt đầu cười gian, muốn hù dọa tiểu biểu muội, làm cho nàng nhanh chóng rời đi.
- Bốp!
Tiểu biểu muội đấm một cái vào mặt Diệp Lãng.
- Ah! Thối biểu ca, ngươi là bại hoại.
Nàng nói xong, liền quay người chạy đi.
...
Diệp Lãng bụm mặt, hắn cảm thấy mình bị tổn thương, hắn không hề phòng bị chiêu này của tiểu biểu muội, không biết mặt mày có bị hốc hác hay không.
Khá tốt, da mặt dày, á, phi phi, ai da mặt dày chứ!
- Tiểu Ngũ, cho người bảo hộ nàng! Người ở bên ngoài, bảo hộ nha đầu kia hồi cung!
Tuy Diệp Lãng không thích tiểu biểu muội này, nhưng cũng không thể để cho nàng gặp chuyện ngoài ý muốn.
- Rõ!
Lãnh Huyết Ngũ âm thầm thông tri cho người của Lãnh Huyết Tổ, ở bên cạnh Diệp Lãng có không ít thành viên của Lãnh Huyết Tổ, đây cũng là địa bàn của Lãnh Huyết Tổ, cho nên an bài nhân viên ở đây cũng nhiều hơn một chút.
Mặc dù ở đây cũng không xảy ra vấn đề gì, ở Chu Tước đế quốc Hoàng thành thì có thể xảy ra vấn đề gì chứ.
Sau khi ăn cơm chiều xong, Diệp Lãng liền phát hiện một đám thiếu nữ nhìn mình với ánh mắt mê đắm, bộ dáng như chảy nước miếng, làm cho tâm hồn nhỏ bé của hắn sợ hãi.
- Các ngươi... Muốn gì? Ta cho các ngươi biết, đừng đánh chủ ý lên người ta, ta vẫn còn băng thanh ngọc khiết.
Bộ dáng của Diệp Lãng giống như bộ dáng tiểu nữ hài sắp bị khi nhục.
- Sặc...
Đám người này cảm thấy ác hàn, có người phát ra âm thanh nôn ọe.
- Yên tâm đi, chúng ta không muốn ngươi đâu, ngươi cho rằng ngươi là ai chứ, chúng ta muốn được nghe hai khúc nhạc của ngươi vừa đàn lúc trước, ngươi chỉ cho Phi Yên nghe, không cho chúng ta nghe, như vậy không công bình!
- Nguyên lai là chuyện này, hù chết ta, ta còn tưởng các ngươi tịch mịch lâu quá nên phát xuân.
- Cút!
- Được rồi, nói chính sự, khúc nhạc này ta vốn cần các ngươi hỗ trợ, còn các ngươi muốn biểu diễn cái gì, trong mấy ngày sau chúng ta sẽ nghiên cứu một chút.
- Được!
Cứ như vậy, trong Vạn Hoa Lầu truyền ra tiếng cười và âm thanh mỹ diệu, loại âm thanh này làm cho người ta cảm thấy mê muội, đều mơ ước được đi vào để nghe cho rõ, nhưng bọn họ không thể đột phá được vòng vây phòng ngự của Hắc Dực kỵ sĩ đoàn.
Loại âm thanh này, đã thổi một làn gió vào Long thành, vài ngày sau, rất nhiều người tụ tập ở xung quanh Vạn Hoa Lầu, đúng ở bên ngoài lắng nghe, bọn họ đều chờ mong Vạn Hoa Lầu sẽ khai trương, đến lúc đó bọn họ muốn đích thân đi tới hiện trường để lắng nghe.
Bởi vì như vậy, thời điểm Vạn Hoa Lầu khai trương, tràng diện nóng bỏng đến trình độ làm người ta giật mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mấy ngày sau, Diệp Lãng vẫn ở trong Vạn Hoa Lầu, Diệp Lam Vũ và Thất công chúa cũng tới mấy lần, các nàng muốn xem Diệp Lãng ở chỗ này làm trò quỷ gì, đương nhiên, các nàng không ở lại đây, dù sao nơi này là thanh lâu.
Các nàng còn muốn đem tiểu công chúa mang đi, cảm thấy nàng ở chỗ này không thích hợp, nhưng tiểu công chúa muốn ở bên cạnh Diệp Lãng, cho nên không thể mang nàng rời đi, chỉ cần Diệp Lãng ở đâu, cho dù nơi đó là địa phương dơ bẩn, nàng cũng sẽ đi theo hắn.
Đối với chuyện này, các nàng cũng rất bất đắc dĩ, đành phải buông tha.
Mấy ngày nay Long Cát công chúa không đến, nàng còn có công việc gấp cần giải quyết, đang quần lấy ba đại thế gia.
Mà ba đại thế gia, hiện tại bọn họ rất đau đầu, phi thường đau đầu, bọn đều tìm cách để dẹp loạn chuyện này, Liễu gia và Vệ gia còn dễ dàng một chút, dù sao bọn họ tham dự không nhiều lắm, hơn nữa tổn thất cũng không lớn.
Về phần Tây Môn thế gia, bọn họ không giống, nhân vật chói mắt nhất của gia tộc đã bị giết chết, hơn nữa còn bị người ta phát hiện là chủ sự đứng sau màn của Vạn Hoa Lầu.
- Báo thù? Thù ta cũng muốn báo, nhưng chúng ta có thể sao? Lần này là chúng ta đuối lý, mà người giết Khánh nhi chúng ta không đụng được, đừng nói là ở trong Chu Tước đế quốc, dù hôm nay hắn đứng ở nơi này, cũng không có ai dám đụng đến hắn.
Tây Môn gia chủ nhìn con mình, rất đau đầu nói.
Tây Môn gia chủ là tổ phụ của Tây Môn Khánh, mà nhi tử trước mặt hắn là phụ thân của Tây Môn Khánh, nhi tử bị giết, người làm phụ thân sẽ điên cuồng, hắn mấy lần muốn lao ra giết Diệp Lãng, nhưng đều bị người khác ngăn cản.
Thế cục hiện tại, Tây Môn thế gia của bọn họ không thể báo thù, còn phải đợi người khác tới báo thù, đến bù tổn thất lần này.
- Chẳng lẽ chứ như vậy mà bỏ qua sao?
- Còn có thể làm gì nữa chứ, tối thiểu nhất chúng ta không muốn bị làm phiền, nhưng người ta nguyện ý sao? Long Cát công chúa cũng không phải ăn chay, nàng nhất định sẽ mang người đến tính toán chuyện lần này, sẽ bắt chúng ta bồi thường một cái giá lớn.
Tây Môn gia chủ đau đầu nói.
- Là biểu đệ của nàng giết người, nàng tới tính toán nợ nần gì chứ!
- Chẳng lẽ ngươi còn không rõ? Hiện giờ là chúng ta đuối lý, là chúng ta xuất thủ trước, muốn lấy mạng biểu đệ của nàng, mà biểu đệ của nàng giết người là tự vệ, dù là ở nơi nào cũng không có thể nói qua được. Mà danh vọng hiện tại của hắn giống như mặt trời giữa trưa, ngươi muốn động tới hắn, trừ phi ngươi thoát ly gia tộc, lại có thực lực Thiên cấp, bằng không thì chỉ mang tới tai nạn cho gia tộc.
Tây Môn tộc trưởng nổi giận.
- Nói báo thù cái gì, hiện tại lấy lại Vạn Hoa Lầu mới là trọng yếu nhất, nơi đó là tâm huyết của chúng ta, bây giờ bị một mao đầu tử lấy đi! Mà chuyện này cũng do Tây Môn Khánh nhà của ngươi làm ra, không có việc gì vào nơi đó làm gì, còn đem bán nơi đó nữa chứ!
Lúc này, một nhi tử khác của Tây Môn gia chủ lên tiếng nói về nhi tử của hắn, nghe giọng điệu này, hình như hắn cũng không thích Tây Môn Khánh.
- Ngươi...
- Các ngươi đừng cãi nhau nữa! Ta thấy Vạn Hoa Lầu không thể lấy trở lại, Long Cát công chúa sẽ không đem cục thịt này giao lại cho chúng ta đâu, chúng ta vất vả lâu như vậy không ngờ lại mai mối cho người khác.
Tây Môn gia chủ lắc đầu, càng nhìn hắn càng buồn, cũng không muốn nói thêm gì nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.