Chương trước
Chương sau

"Đèn lồng năm màu à? Đểu là dùng thẻ trúc sao?" Diệp Lãng hỏi.
"Tương đối nhiều, có một ít chỉ dùng gỗ." Trúc Diệp Nhi trả lời.
"Nặng quá thì không cần, càng nhẹ càng tốt!" Diệp Lãng nói.
Cứ như vậy Trúc Diệp Nhi lấy ra gần ngàn cái đèn lồng, dù các loại màu sắc, bề ngoài lại tương đối giống nhau.
Sau đó Diệp Lãng bắt đầu chỉ đạo tại chỗ cho mọi người làm đèn Không Minh, nhiều đèn lồng như vậy tất nhiên không thể một mình hắn làm được, tất nhiên phải chia ra cho mọi người ở đây làm.
Bởi vì Diệp Lãng buông tha trước, tất cả mọi người đều vui vẻ nên trên cơ bản đều đồng ý cả, mà người nghi ngờ Diệp Lãng cũng gia nhập hàng ngũ này bởi hắn cảm thấy mình tự làm không phải là minh chứng tốt nhất sao?
"Qua, mọi người chuẩn bị tốt chưa?" Trúc Diệp Nhi kêu lên, chuyện này mặc dù là Diệp Lãng bày ra nhưng dường như cũng là Trúc Diệp Nhi nói chuyện, trừ bỏ Diệp Lãng lười nói ra cũng muốn cho Trúc Diệp Nhi có thể nắm giữ nhân mạch càng tốt hơn.
Đồng thời có vài thứ cũng cần tiểu lão bản này chuẩn bị, công cụ trong tay mọi người, thiết bị đánh lừa, ngọn nến vân vân...
"Tốt lắm!" Người phía dưới cùng hô lên.
"Đốt đèn!" Trúc Diệp Nhi đốt lên đèn Không Minh mình tự làm, sau đó từ từ để nó cất cánh trên không trung.
"A a..."
Trong Trúc Tâm Lâu tràn ngập tiếng reo hò sung sướng...
Rất nhanh toàn bộ Hoàng Thành hiện ra một hình ảnh rất huyễn lệ, hơn ngàn cái đèn Không Minh cùng bay lên làm tất cả những người trong Hoàng Thành đều dừng lại chuyện đang làm, nhìn về phía đám đèn này.
"Đây là cái gì?"
Khắp mọi ngõ ngách trong Hoàng Thành đều tự hỏi vấn đề này, bọn họ cũng không biết thứ này là gì, bất quá đều cảm thấy rất đẹp.
Dưới ánh trăng tròn, những chiếc đèn Khảng Minh chậm rãi bay lên, thật giống như rất nhiều ánh sao đang trở lại bầu trời vậy, đây là hình ảnh mộng ảo xinh đẹp đến cỡ nào.
Sau ngày hôm đấy, Trúc Tâm Lâu trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người, cũng làm cho địa vị của nó dâng lên rất cao!
Bất quá đây cũng không phải là chuyện cao hứng nhất với Trúc lão bản, thứ làm Trúc lão
bàn cao hứng là nàng có thể bán ra những thứ mới, cũng là gấu đồ chơi và đèn Không Minh.
Còn không biết tiền cảnh của gấu đồ chơi ra sao nhưng đèn Không Minh lại rất nóng nảy, chỉ trong một thời gian ngắn, số lượng đèn Không Minh được bán ra chỉ có tiến không lùi, không chỉ ở Tường Không Hoàng Thành, Tường Không Đế Quốc, thậm chí là toàn bộ đại lục đều rộ lên phong trào ban đêm đốt đèn Khống Minh.
Điều này rất bất ngờ với Diệp Lãng, hắn cũng chỉ muốn chơi chơi mà thôi.
Người đắc ý nhất trong chuyện này vẫn là Trúc Diệp Nhi, vốn sinh ý bán thuốc giám béo của nàng đã dù nóng nảy, giúp nàng thối quét toàn bộ tài sản của đại bộ phận quý tộc phú hào.
Bây giờ sinh ý đèn Không Minh lại từ hoàng thân quốc thích cho đến bình dân cũng có thể mua, càng thích!
Bất quá sau chuyện này Trúc Diệp Nhi tựa hồ phải đi công tác, cũng không tiếp tục quấn lấy Diệp Lãng nữa, cũng làm Diệp Lãng cảm thấy rất may mắn, nếu không thì hắn phải dọn ra khỏi Trúc Tâm Lâu.
Trước vây săn một ngày, Diệp Lãng vẫn ở sân tập bắn luyện tiễn cùng Lý Nguyệt, chỉ cần Lý Nguyệt ở thì hắn nhất định phải bồi nàng!
"Nhất Tiển Định Càn Khôn!"
Diệp Lãng bắn ra một mũi tên cực mạnh, chỉ cung tiễn này mang theo khí tức mãnh liệt, bạo phá bia ngắm phía trước ra làm bốn năm phần...
Một tiếng vang lớn này làm cho toàn bộ sân tập bắn vốn ồn ào trở nên thật im lặng, bọn họ đều tự hỏi trong lòng tiễn này có uy lực cỡ nào, nếu bắn trúng mình thì còn mạng sao?
"..."
Lý Nguyệt ngưng trọng nhìn về phía Diệp Lãng, lúc này nàng càng ngày càng không rõ Diệp Lãng là một hạng người gì, vì sao lại xuất hiện ở vài chỗ trùng hợp với mình nhưng lại chưa từng nói chuyện nhiều.
Nếu không phải muốn theo đuối mình thì không phải hoàn toàn trùng hợp sao?
Tựa hồ cũng đúng là trùng hợp, nhưng nếu không phải trùng hợp thì sao đến tận bây giờ còn không có động tĩnh gì?
Lý Nguyệt quyết định phải chủ động phóng ra, nàng muốn biết rõ ràng rốt cuộc Diệp Lãng muốn làm gì!
Kết quả là, Lý Nguyệt đến bên cạnh Diệp Lãng, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nàng chủ động tiếp cận Diệp Lãng, cũng mở miệng hỏi Diệp Lãng.
"Fox công tử, xin hỏi ngươi có tham gia đợt vây săn ngày mai không?"
"Ừ! Có!" Diệp Lãng gật gật đầu trả lời, có điều câu trả lời của hắn rất có hiện tượng không thèm, để ý bởi tâm tư của hắn vẫn còn đặt ở trên tiễn pháp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Chúng ta có thể tạo thành một tiểu đội không?" Lý Nguyệt hỏi, hừ, tạo thành một tiểu
đội thì ngươi có thể đến gần ta, rất chiếm tiện nghi.
"Không, ta muốn độc hành, không tổ đội cùng người khác!" Diệp Lãng rất trực tiếp cự tuyệt lời mời này, căn cứ kế hoạch của Athena thì Diệp Lãng phải đi một mình, như vậy mới tiện cho việc theo đuổi Lý Nguyệt.
Đương nhiên nếu Lý Nguyệt đã chủ động mời thì Athena cảm thấy cần lo lắng một chút, cũng không thể lập tức đáp ứng nhưng cũng không nên lập tức cự tuyệt.
Lúc này Diệp Lãng lại không có tâm tư gì nên hắn trực tiếp cự tuyệt, hắn không biết là Lý Nguyệt.
"Nga, vậy thì đã quấy rầy! Cáo từ!" Lý Nguyệt nói, đồng thời thi lễ một cái, sau đó xoay người rời đi.
Hừ, ngươi là cái gì vậy, ta đã tự mình mời rồi lại còn cự tuyệt!
Tuy Lý Nguyệt hy vọng Diệp Lãng cự tuyệt, như vậy có thể chứng minh hắn không phải cố ý theo đuổi mình, nhưng là bây giờ bị người cự tuyệt thì lòng nàng cũng không chịu nổi, rất khó chịu!
"Ê ê, có phải ta nhìn nhầm không? Vừa rồi tên hồ ly tiểu tử kia lại cự tuyệt lời mời của Lý Nguyệt tiêu thư?"
"Ngươi không có nhìn lầm, ta cũng nhìn thấy, điều này quả thật rất ngoài ý muốn, tiểu tử này đúng là rất cường hãn!"
"Đúng vậy, ngay cả Lý Nguyệt tiểu thư chủ động mời cũng cự tuyệt..."
"Tiểu ngu ngốc, sao ngươi lại cự tuyệt?" Lãnh Huyết Ngũ hỏi.
"Cái gì?!" Diệp Lãng rõ ràng đang rất chuyên tâm
"Vừa rồi ngươi đã cự tuyệt lời mời của Lý Nguyệt, nàng đã chủ động mời ngươi tham gia vây săn cùng nàng, xem ra kế theo đuổi của ngươi đã thành công bước đầu! Ngươi đang cố ý câu nàng à?" Lãnh Huyết Ngũ tiếp tục hỏi.
"A?! Vừa rồi Lý Nguyệt có mời ta à? Sao ta không biết, lúc nào vậy?" Diệp Lãng hỏi.
"Giờ ngươi mới biết? Đừng nói vừa rồi ngươi không chú ý đến nàng chứ?" Lãnh Huyết Ngũ đã hiểu cũng không phải Diệp Lãng cự tuyệt Lý Nguyệt mà hắn không biết là Lý Nguyệt.
"Làm sao bây giờ, nếu bị Athena biết ta cư tuyệt Lý Nguyệt thì còn không bị nàng oán đến chết! Không được, ta muốn đuối theo Lý Nguyệt..." Diệp Lãng khẩn trương nói.
Hắn khản trương cũng không phải vì cự tuyệt Lý Nguyệt, vẻn vẹn là vì sợ Athena nói, đây là kế hoạch nàng an bài, không ngờ tự mình lại đập vỡ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.