Nếu như không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, nàng ta có thể sống lâu trăm tuổi.
Nữ nhân cũng cảm thấy, thân thể vốn cứng ngắc bỗng nhiên trở nên vô cùng nhẹ nhõm, không tự chủ được nhanh chóng ngồi dậy.
Sau đó nàng vô cùng ngạc nhiên, nước mắt chảy dài.
Từ Dương biết nàng ta sẽ có phản ứng như vậy, mỉm cười nói: “Ngươi thử đứng lên xem.
”Nữ nhân nghe Từ Dương nói cũng từ giường đứng dậy, sau đó đi tới đi lui, vui vẻ vô cùng, nàng như đứa trẻ được cho món đồ chơi mới.
Lưu Thanh và Lưu Minh vô cùng vui mừng.
“Cảm ơn ân nhân.
”Một lát sau, bỗng nhiên, ba người cùng quỳ trước mặt Từ Dương, cung kính cảm tạ.
“Không cần cám ơn, về sau Lưu Thanh và Lưu Minh là đồ đệ của ta.
” Từ Dương đặt tay lên vai Lưu Thanh nói.
Nữ nhân ngẩng đầu, không thể tin được nhìn Từ Dương hỏi.
“Ân nhân, ý của ngài là để hai đứa nhỏ này theo ngài học nghệ sao?”“Đúng, hai đứa bé này của ngươi có thiên phú luyện đan, ta có thể dạy bọn họ luyện đan.
” Từ Dương nói.
Lão phụ nhân nghe vậy, kích động đến không nói ra lời.
Nàng ta ở trên giường đã lâu, Từ Dương sờ qua một chút, bệnh tình cũng biến mất.
Có người lợi hại như vậy tới dạy cho hai đứa con của nàng, sau này có trở thành lang trung bọn chúng cũng no ấm cả đời.
Bỗng nhiên, lúc này nàng nhớ tới tiên nhân trong truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-muoi-van-nam/2674369/chuong-66.html