Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Kumiko
Rốt cuộc cũng thi xong, số sinh viên còn ở lại trường cũng ít hơn rất nhiều, đa số đều đã về nhà rồi.
Ngày hôm qua Lục Hạo cùng mấy người đồng hương đã lên tàu về quê. Sáng nay Chu Bân và Lý Quế Bình cũng tiễn Hồng Bảo ra bến tàu. Sau khi tàu chạy rồi thì hai người bọn họ cũng quay về ký túc xá, thu xếp hành lý xong thì cũng ra bến chờ xe buýt. Xe đến, Lý Quế Bình liền nhanh chóng tạm biệt Chu Bân rồi lên xe về nhà. Chu Bân vẫy tay chào hắn, lúc này trong bến chỉ còn một mình hắn, mà xe hắn chờ thật lâu mà vẫn chưa về bến.
Không biết vì sao, đột nhiên Chu Bân rất muốn gọi một cuộc điện thoại cho Trình Vi, muốn nghe giọng nói của hắn, muốn biết hắn đang làm gì. Chu Bân lấy điện thoại ra, rồi lại do dự, có nên gọi hay không? Gọi rồi thì nói gì bây giờ? Diệp Doanh Doanh nói là hắn vẫn tắt máy sao? Nếu có gọi thì hắn cũng tắt máy rồi… nếu là tắt máy, thì ta sợ cái gì chứ? Thế nhưng nếu hắn tắt điện thoại, không có ai nghe máy thì mình còn gọi làm gì.
Chu Bân còn đang do dự thì xe buýt đỗ trước mặt rồi, Chu Bân cất điện thoại vào trong túi rồi vội vàng lên xe về nhà.
Bởi vì sáng nay phải dậy sớm để tiễn Hồng Bảo về quê, nên khi về đến nhà liền tắm rửa rồi đi ngủ ngay lập tức.
Khi hắn tỉnh dậy thì đã là buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-ai-bao-mau/2492696/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.