"A....." Hiểu Thanh từ từ mở mắt sau giấc ngủ sâu.
"Chói mắt quá, tắt điện đi cho tôi!" Cô lấy tay che mắt rồi nói to nhất có thể, thanh âm khàn khàn vang vọng cả căn phòng.
Roẹt một tiếng, rèm cửa được Cố Lăng Phong kéo vào.
"Bà cô nhỏ, cuối cùng cô cũng chịu tỉnh rồi" Mạnh Hạo Nhiên vui vẻ nhoài người về phía cô.
Lục Thần đứng ngay đó kéo anh ta cách xa một chút.
Phụ nữ của tôi, cậu đứng gần quá là để làm gì?
Vật phẩm sở hữu tư nhân. Cấm nhìn, cấm động chạm.
"Nước ... Lấy cho tôi cốc nước." Cô cố ngồi dậy, lấy tay vỗ ngực, cổ họng khô chết mất.
Cố Lăng Phong nhanh tay rót một ly nước đưa tới trước mặt cô.
Hiểu Thanh nhận lấy ly nước uống lấy uống để, lúc này cô mới nhìn rõ hai người đàn ông lạ mặt trước mắt.
Đù máaaaaaaa!!!! Đẹp trai quá!!!!!
"Khụ .... Khụ" Sặc chết cô rồi.
"Không sao chứ?" Cố Lăng Phong tiến gần sốt sắng hỏi.
Cô lắc đầu như trống bỏi: "Không sao không sao."
Mà có sao thì anh vỗ lưng cho tôi có được không? Anh đẹp trai?
Nói mới nhớ, cô đâu quen hai người này.
Một người là phó chủ tịch của cô, cô nhận ra còn ... anh đẹp trai này là ai vậy?
Họ đến nhầm phòng à? Phó chủ tịch cao quý mà tới phòng bệnh của cô?
À, cô biết rồi, đến để tính sổ vụ vợ sắp cưới của hắn té ngã với cô.
Á, vậy tên họ Triệu lắm mồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luy-tinh-hon-nhan-7-ngay/1897926/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.