Đêm dài, sương càng dày.
Một ngọn lửa trại, ba đỉnh lều trại tiêu điều.
Thượng Vũ đứng trên đỉnh trại của Ấn Huyền, cười lạnh, “Rốt cuộc đã phát hiện ra oán khí không thể gây thương tổn ra, hết hi vọng rồi sao?”
Ấn Huyền lạnh nhạt hỏi ngược lại, “Không gây thương tổn cho ngươi?”
Thượng Vũ nhảy xuống đứng đối diện hắn, chắp tay sau lưng, ngạo mạn, “Đương nhiên! Đối với bản tôn mà nói thì ngươi có dùng Bàn Cổ lệnh để thúc giục oán khí xâm nhập người ta chẳng qua chỉ là muỗi cắn.”
Ấn Huyền nói, “Nhưng vẫn khiến ngươi khó chịu.”
Nắm tay Thượng Vũ siết chặt lại rồi lại chậm rãi buông ra, “Ngươi tìm ta không phải chỉ để nói mỗi đêm ngươi giục muỗi cắn ta vui vẻ chứ?”
Ấn Huyền nói, “A Bảo trong tay Đại Kính Tiên.”
Thượng Vũ nhíu mày, “Ngươi nói ngày đó kẻ xâm nhập là Đại Kính Tiên?”
“Phải.”
“Vì sao bản tôn phải tin tưởng ngươi?” Thượng Vũ liếc hắn, “Làm sao ta biết không phải là ngươi định châm ngòi chia rẽ để ta và hắn lưỡng bại câu thương?”
Ấn Huyền nói, “Hắn là Hoặc Thương.”
Không khí đột nhiên ngưng trọng.
Thượng Vũ thong thả đi đến bên cạnh hắn, vẻ mặt lạnh tanh, “Ngươi lặp lại lần nữa.”
“Đại Kính Tiên là Hoặc Thương chuyển thế.”
“Thần tiên không có chuyển thế, chỉ có thần tịch và....sống lại.” Trong lòng Thượng Vũ bắt đầu bán tín bán nghi. Nhưng nếu Đại Kính Tiên là Hoặc Thương thì có thể giải thích tại sao hắn muốn hợp tác chế tạo cương thi vương, cũng có thể giải thích tại sao hắn muốn A Bảo vì A Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519600/quyen-6-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.