Cái tình huống quỷ quái gì thế này?
A Bảo hoảng hồn nhìn đám trẻ con hi hi ha ha chạy ùa về phía quảng trường, thân thể theo bản năng tránh tránh né né. Còn bọn Trâu Vân, Stirling dường như đã quá quen thuộc với tình cảnh trước mặt, cứ như vậy không nhúc nhích để mặc bọn trẻ con chạy xuyên qua thân thể mình, thậm chí mắt cũng không thèm chớp lấy một cái.
Tào Dục nói: “Phong cảnh này mỹ lệ biết bao nhiêu, không phải sao?”
A Bảo nói: “Đây là Quỷ Hồn à? Không đúng, trên người chúng nó không có quỷ khí.”
Tào Dục nói: “Đây gọi là bất tử.”
A Bảo không tin nói: “Bất tử ư?”
Tào Dục nói: “Là một loại hình thái khác của sinh mệnh, và cũng là hình thái cao nhất.”
A Bảo nói: “Ý của anh là nói những người này cứ tiếp tục tồn tại như vậy?”
“Đừng có xem thường sự thần kỳ của tạo hóa. Thế giới này tồn tại thần, tiên, người, yêu, ma, quỷ, đương nhiên cũng sẽ có hình thái sinh mệnh rất cao khác tồn tại, “Tào Dục nói: “Sự tồn tại này còn vượt qua cả tiên ma, thật sự là đồng thọ cùng thiên địa.”
A Bảo yên lặng nhìn mấy đứa nhỏ chạy tới chạy lui cùng đám người lớn đang ríu rít bận rộn, thật bụng muốn nói: Tôi có nhìn ra được cái gì đâu.
Tào Dục nói: “Cậu cho rằng cái gì mới gọi là hạnh phúc?”
“Sống phóng túng không có gánh nặng.” A Bảo nói,” Làm chuyện mà bản thân muốn làm.”
Tào Dục nói: “Lúc cậu muốn làm chuyện mà mình muốn làm, cậu có mong muốn loại vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519509/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.