A Bảo nắm lấy bả vai của Ấn Huyền, từ bên cạnh cánh tay hắn nhô đầu ra nói, “Đúng vậy đúng vậy, vậy anh có muốn xông lên thử xem xem hay không?”
Trâu Vân cười nói: “Vị tiểu công tử này nói như vậy, bất quá là muốn khiến cho ta nghĩ vị công tử tóc bạc này đang cố ý tỏ ra yếu kém, đáng tiếc, công tử tóc bạc sắc mặt đúng là trắng bệch, môi phát xanh, thật sự không giống như là đang giả bộ đâu.”
A Bảo nói: “Anh suy nghĩ nhiều quá đó, tôi chỉ là muốn nhân lúc anh xông lên, mượn tay anh xử lý Trân Châu. Như vậy chị em sinh đôi của Trân Châu sẽ nội chiến với anh.”
Trâu Vân trừng mắt nói: “Một khi đã như vậy vì sao ngươi phải vạch trần kế hoạch của chính mình?”
A Bảo vò đầu nói: “Tôi cẩn thận nghĩ nghĩ, cái này đòi hỏi kỹ thuật rất cao, khó khăn quá thực hiện không được.”
” Nguyên lai tiểu công tử là người thành thật.” Trâu Vân nói, “Ta thật muốn cùng hai vị công tử đây ngồi xuống chè chén một phen, đáng tiếc, hai vị công tử hình như không chịu nể mặt rồi.”
Ấn Huyền nói: “Dẫn đường.”
Trâu Vân cười hắc hắc xoay người bước đi.
Cô gái đi nhanh bước lên trước ngăn cản đường đi Ấn Huyền, “Thả Trân Châu ra.”
Ấn Huyền nói: ” Ta chưa bao giờ khóa ả.”
Cô gái nhìn về phía Trân Châu.
Trân Châu cười khổ nói: “Khỏi cần nhìn ta, chúng ta tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, kiếm trong tay hắn.....” Cô nàng nghiêng đầu suy nghĩ một chút, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519508/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.