Lão quỷ nói: “Có lẽ không phải là người. Đối phương cố ý lợi dụng địa hình tương tự của Đại Kính Sơn cùng Tiểu Kính Sơn để tạo thành dấu hiệu quỷ đánh tường giả, muốn đánh tan phòng tuyến tâm lý của chúng ta.”
A Bảo nói: “Không sợ, chúng ta bên này cũng có đấu thủ lực lượng tương đương.” Làm truyền nhân của phái Ngự Quỷ thứ không thiếu nhất chính là không phải người.
Ấn Huyền nói: “Có tinh thần như vậy sao? Đem tức ảnh phù vẽ lại một lần xem.”
A Bảo nhanh chóng chui vào trong túi ngủ giả chết.
Hai ngày này phải leo núi cộng thêm lượng vận động đã gần như tương đương tổng sản lượng một năm vận động của cậu, vượt qua tải trọng mỗi ngày mà cậu có thể chịu đựng, cho nên một khi cậu nằm xuống liền thực sự ngủ say như chết.
Gió đêm hỗn loạn, khí lạnh trong rừng như vô số cây kim đâm vào da thịt.
Cho dù mệt đến ngay cả sức lực nâng ngón tay cũng không có. A Bảo vẫn là bị đông lạnh mà tỉnh.
Đống lửa đã tàn.
Rừng cây tối đen đến mức đưa ra năm ngón tay cũng nhìn không thấy được.
Cậu gian nan mà che che hai má, sau đó nghe được một giọng hát.
Cũng không phải tất cả giọng hát lúc nửa đêm đều là khủng bố, ít nhất giọng hát mà cậu nghe được cũng rất tuyệt vời, trôi chảy duyên dáng tựa như một khúc đàn dương cầm, từng lời giòn tan, nhưng mơ hồ không biết là đang hát cái gì.
A Bảo dụi dụi mắt, sau đó vùi đầu trở vào túi ngủ.
Tiếng ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519496/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.