Tư Mã Thanh Khổ nói: “Thành thật mà nói đi, con làm sao mà đắc tội ngài ấy?”
A Bảo thực cố gắng ngẫm nghĩ, “Lần đầu tiên nhìn thấy ngài ấy, con không có nhào tới ôm chân biểu đạt ngưỡng mộ, không có cởi quần áo xin ngài ấy kí tên có tính hay không?”
Tư Mã Thanh Khổ gật đầu nói: “Đích xác, đắc tội rất nghiêm trọng.” Hắn quay đầu nói với Ấn Huyền, “A Bảo nó biết sai rồi, tổ sư gia ngài có thể xem nó còn nhỏ không hiểu chuyện mà bỏ qua cho nó lần này được không?”
Khóe miệng Ấn Huyền câu lên nở nụ cười.
Tư Mã Thanh Khổ lui hai bước ôm ngực run run nói: “Làm ta sợ muốn chết.”
Kỳ thật với tướng mạo của Ấn Huyền mà nói, hắn cười rộ lên đúng là rất đẹp, nhưng mà phối với hoàn cảnh âm trầm cùng bối cảnh thần bí khó lường của hắn, nụ cười này liền trở nên tương đương ‘ý vị thâm trường’.
“Sư đệ.” Tư Mã Thanh Khổ hướng về phía Cung Cửu đưa tay.
Cung Cửu vẫn chưa phục hồi tinh thần lại sau khi đồ đệ bị cướp đi, thất lạc mà đi tới.
Tư Mã Thanh Khổ giữ chặt tay hắn, đem hắn kéo đến trước mặt mình kiên định nói: “Ba chúng ta cho dù chết cũng phải chết cùng một chỗ......Í, Ngài bước lại đây làm gì?” Hắn khẩn trương trừng mắt nhìn Ấn Huyền càng đến càng gần.
A Bảo không nói gì nhìn Tư Mã Thanh Khổ tránh ở phía sau lưng cậu cùng Cung Cửu, “Sư phụ, người có định đem chưởng môn phái Hoàng Phù cùng phái Thanh Nguyên kéo lại luôn không?”
Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519476/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.