"Là hạ quan trị bề dưới không tốt, xin công chúa giáng tội." Tôn Thanh Trúc không khỏi đổ mồ hôi lạnh với lời khai Cảnh Hàm U ném qua. Trời mới biết vậy mà có cả thuộc hạ phủ thứ sử của ông ta tham dự lần hành thích này, đúng là vướng vào phiền toái lớn!
Sắc mặt Cảnh Hàm U rất không tốt, quay đầu nhìn Tiết Đích ở bên, bảo: "Ngươi nói."
Tiết Đích khom người thưa: "Mấy ngày qua Thuận Ân quận chúa bị ám sát ba lần, đều là âm thầm hành sự. Võ công của kẻ tới không yếu, công chúa xử lý hai lần, ti chức xử lý một lần."
Tôn Thanh Trúc nghe lời này không đứng được nữa, "bịch" một tiếng quỳ rạp xuống đất. "Công chúa! Là hạ quan bảo hộ không chu toàn. Nhưng hạ quan… phủ thứ sử của hạ quan thật sự không có cao thủ! Chớ nói đối phó với những cao thủ võ lâm đó thì muốn phát hiện cũng không phát hiện được."
Cảnh Hàm U gật đầu, bưng trà lên uống một ngụm rồi mới chậm rãi mở miệng: "Tôn đại nhân nói cũng có lý. Ông là người đọc sách, đương nhiên không thể chống đối cao thủ võ lâm."
Tôn Thanh Trúc mới thở dài nhẹ nhõm một hơi đã nghe thấy chén trà rơi xuống đất, "xoảng" một tiếng vỡ nát. Ông ta giật mình, cuống quít ngẩng đầu nhìn, lại thấy Cảnh Hàm U cười lạnh. "Công… công chúa…"
"Triều đình phái ông làm thứ sử Bồ châu, ông lại làm quan một phương thế này?" Cảnh Hàm U thôi cười, mặt trầm như nước. "Sớm có người báo ta rằng ông đối đãi Thần Nhứ thờ ơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/905125/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.