Khuôn mặt đẹp đẽ của Phụng Linh lộ ra ý cười thâm thuý. "Thuở nhỏ công chúa không ở trong cung, có rất nhiều chuyện trong cung người không hiểu rõ. Phong Thành công chúa vốn không cần biết gì cả, miễn là ngài ấy nhận định là được rồi. Ngài ấy nhận định việc này do Thuận Ân quận chúa làm thì chính là Thuận Ân quận chúa làm. Đây là quyền lợi và cũng là sự tuỳ hứng của cành vàng lá ngọc hoàng gia."
Một phen giải thích, Cảnh Hàm U không hẳn tin hoàn toàn nhưng cũng nghe vào nhiều ít. Phụng Linh vốn không hi vọng Cảnh Hàm U tin tất cả, thấy nàng trầm tư không nói liền về cung phục mệnh.
Cảnh Hàm U nghĩ hồi lâu mới cảm thấy đây quả thật là lời giải thích hợp lý. Ân oán giữa Phong Thành cùng với Phùng quý phi và Thần Nhứ bắt nguồn từ lâu. Sau khi Phùng quý phi về nước Vân, Phong Thành không có mẫu phi che chở nên sớm đã không thấy tăm hơi ân sủng ngày xưa. Cô ta oán hận Thần Nhứ là bình thường. Nhưng cũng chính vì lời giải thích này quá hợp lý nên Cảnh Hàm U mới không tin được.
"Công chúa đang lo lắng gì ạ?" Trần Tâm nhìn Cảnh Hàm U nhíu mày trầm tư, không nhịn được mà hỏi.
Cảnh Hàm U ngẩng đầu hỏi: "Phong Thành lấy đâu ra hương U Đàm? Thứ này ngay cả ta cũng chưa từng thấy, cô ta ở lâu trong thâm cung thì có được nó từ đâu?"
Trần Tâm vội vàng đáp: "Vậy nô tỳ phái người đi thăm dò."
Cảnh Hàm U thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/2081752/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.