EDIT: IHN TEIV
Mạnh Tự An xem thường nói: Mấy nhóm tướng lĩnh này chiến đấu với nhau quả thực không khác nào đám nam sinh trong trường học kéo bè kéo lũ đánh nhau, thật không có tiền đồ. Báo chí thì thổi phồng sống động như thật, làm cho tình hình chiến đấu có vẻ hết sức oanh liệt. Nhưng kỳ thật có bên nào chịu tiêu hao binh lực vào mấy cuộc nội chiến? Đôi bên giằng co, binh sĩ nổ súng đều mềm nhũn, từ trên xuống dưới không ai chịu xông pha chiến đấu. Tôi nhớ là nhà họ Dung vẫn luôn cúng bái vũ khí cho nhà họ Tào?”
“Cũng cúng bái cho nhà họ Trương nữa” Dương Tú Thành nói, “Chẳng qua người quản lý chuyện này chính là Triệu Hoa An. Tôi cảm thấy sau khi Dung Định Khôn bị bệnh, hắn ta đề phòng Dung Gia Thượng, sẽ càng nắm chặt khối quyền lực này không thả. Dung Gia Thượng bây giờ có thể toàn quyền quản lý chỉ là công việc kinh doanh ngoài sáng của Dung gia. Hai hạng mục thuốc phiện và vũ khí vẫn do Triệu Hoa An và mấy lão già đứng đầu nắm giữ.”
“Triệu Hoa An cũng không phải hạng tốt đẹp gì.” Phùng Thế Chân cười lạnh, “Tôi về sau vẫn luôn suy nghĩ người đánh xe cho mẹ tôi là ai. Nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy hẳn là Triệu Hoa An. Hắn ta gọi Dung phu nhân là chị dâu, vậy lúc trước cũng sẽ gọi mẹ tôi là chị dâu. Hắn nói láo là thay cha tôi đón mẹ con tôi đi Thượng Hải, nửa đường tụ hợp với Tần Thuỷ Căn đang chờ sẵn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3080087/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.