Edit: Bờ Lu
“Căn nhà cổ đó làm sao rồi?” Dung Định Khôn vừa hoảng sợ vừa khẩn trương trừng mắt nhìn con trai, “Ngươi kêu Triệu Hoa An tới gặp ta! Mau!”
“Giờ đã nửa đêm, có chuyện gì con sẽ lo liệu, hà tất phải làm phiền chú Triệu?” Dung Gia Thượng bất động thanh sắc, ngón tay lật tới lật lui tờ giấy, “Tần Thủy Căn này không phải tên trước kia của cha sao? Sao hắn không chỉ thiếu tiền nhà chúng ta, mà còn thiếu cả mạng người? Một ngàn khối vào hai mươi năm trước chính là một số tiền khổng lồ. Cha cũng thật hào phóng!”
“Tờ giấy này từ đâu tới?” Dung Định Khôn không kìm được, vỗ ván giường quát.
“Cha lo lắng cái gì?”, Dung Gia Thượng hỏi, “Trong căn nhà kia ẩn giấu điều gì chăng?”
Dung Định Khôn gấp đến độ đỏ hai con mắt, gầm nhẹ, “Không ai được phép bước vào căn nhà đó biết không? Không cho phép chạm vào dù chỉ một mảnh ngói! Tòa nhà đó là huyết mạch của Dung gia chúng ta! Ngày nào động thổ chính là ngày bắt đầu suy tàn cả Dung gia!”
Dung Gia Thượng kinh ngạc nhướng mày, khóe miệng nhếch lên đầy châm biếm, “Kia chỉ sợ đã muộn rồi!”
Dung Định Khôn kinh hãi trừng con trai, “Ngươi nói cái gì đã muộn?”
Dung Gia Thượng bình tĩnh đáp, “Đêm qua có người đột nhập nhà cổ, đập tường, phát hiện bên trong có một khối thi thể. Trên thi thể là mảnh giấy này. Ngày mai, đại khái báo chí toàn Thượng Hải đều sẽ đăng tin tức nói Dung gia bán nhà đất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3080078/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.