Edit: G
“Hai mươi tư năm trước, Tần Thủy Căn cướp tấm vé số từ chỗ của cha ta. Khi đó ông ta ở Thượng Hải không hề có căn cơ, cũng không có sản nghiệp. Tôi nhớ rõ trong tư liệu ghi rằng bất động sản đầu tiên mà họ Tần mua là hai cái nhà kho, vị trí ở chỗ miệng cống này…
Phùng Thế Chân cầm một cái bút mực màu đỏ vẽ vòng quanh trên bản đồ.
“Sau đó, ông ta cưới bà Đường, mua nhà, cửa hàng và thành lập công ty. Hai năm sau, ông ta mua mảnh đất mà hiện tại là Dung phủ, sửa đổi phòng ốc. Ông ta hẳn là sẽ không đến mức chôn thi thể ở chính căn nhà của mình….Ở đâu nhỉ?
Ba người đứng chung một chỗ, nhìn bản đồ suy tư.
“Nhà kho vẫn luôn được sử dụng, không tiện giấu thứ gì.” Dương Tú Thành nói, “Mà Quách Gia Trấn thì lại quá xa. Huống hồ ở một nơi nông thôn nhỏ bé như vậy, có cái gì gió thổi cỏ lay mọi người đều sẽ lập tức biết ngay.
Đôi mắt của Phùng Thế Chân quét qua quét lại trên tấm bản đồ, xẹt qua vị trí của Văn Xuân Lý, ngay sau đó lại xoay trở về.
Từ chỗ của Tần Thủy Căn tìm không ra, vậy thì có thể từ cha ruột của chính mình xuống tay.
“Dì nói rằng cha tôi lúc ở Thượng Hải, mua bán hàng hóa từ bến tàu. Vậy thì ông ấy nên sống ở khu gần bến tàu.” Phùng Thế Chân duỗi tay ra, chỉ những ngón tay trắng nõn mảnh mai vào vị trí của Văn Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3080076/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.