Edit: Thi
Đêm khuya là khoảng thời gian lạnh lẽo ẩm ướt, yên tĩnh và tối tăm. Tuy nhiên, âm thanh của những tiếng súng đã làm cho nó trở nên ồn ào, máu nhuộm thành một màu chói lọi.
Mạnh Tự An đã kiêu ngạo đến không kiêng nể gì. Hắn một chút cũng không thèm để ý xe Dung gia đang theo sát phía sau, cũng không để bụng việc sẽ gây ra một trận oanh động lớn. Ba chiếc xe của Mạnh gia đèn pha tăng tốc lao thẳng , gầm rú như quái vật, lạng lách qua đường rồi tiến vào cổng sắt biệt thự của Mạnh gia như một pháo đài.
Ngôi biệt thự được thắp sáng rực rỡ, những tên thuộc hạ với cây súng trên tay xuất hiện dày đặc mọi nơi trong và ngoài ngôi nhà. Mưa phùn lần lượt rơi, trôi như mây mù trước ngọn đèn soi sáng.
Phùng Thế Chân bị Mạnh Tự An dắt đi, đôi chân trần của cô giẫm lên nước lạnh thấu xương, cô bị kéo vào hội trường đầy mưa ẩm và sương mù. Bàn chân đầy sẹo không thể tránh khỏi trượt trên nền gạch lát đá cẩm thạch bóng loáng, để lại một chuỗi dấu chân lộn xộn nhuốm máu. Khi Phùng Thế Chân loạng choạng ngã xuống, liền có bàn tay to lớn giữ cánh tay cô mạnh mẽ nâng lên.
Mạnh Tự An giống như một con sư tử phát điên, với đôi mắt đỏ hoe, hơi thở nặng nhọc. Thuộc hạ hoàn toàn không dám tới gần, nhìn hắn lôi kéo Phùng Thế Chân vào phòng làm việc.
Cửa phòng làm việc bị đóng sầm lại, phát ra một tiếng nổ đinh tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3080017/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.