Edit: G
“Dung Gia Thượng” Phùng Thế Huân từ kẽ răng nặn ra ba chữ này, “Làm sao anh tìm được nơi này?”
Mọi người ầm một tiếng xôn xao.
“Anh ta là Dung Gia Thượng? Anh ấy có quan hệ gì với Dung Định Khôn?”
“Đó là con trai của Dung Định Khôn! Tôi đã thấy cậu ta trên báo.”
“Người của Dung gia cũng dám đến đây. Gan cũng thật là to á!” . Anh Hoàng chửi bậy nói, “ Thằng nhóc họ Dung kia, cha cậu đốt nhà của chúng tôi, sát hại người thân của chúng tôi. Đúng lúc tôi đang muốn tìm tới nhà họ Dung các người tính sổ đây, cậu ngược lại tự mình dẫn xác tới đây. Hôm nay họ Dung các người không cho bọn ta một lời giải thích hợp lý, cậu đừng mong có thể rời khỏi đây!”
Anh ta chỉ mới mới tiến lên phía trước một bước. Đám thủ hạ của Dung gia đã nhanh chóng tụ tập lại bên cạnh Dung Gia Thượng, móc ra khẩu súng ngắn nhắm ngay đầy của anh Hoàng.
Những người hàng xóm sống ở Văn Xuân Lí đều là những người bình thường, chỗ nào thấy qua vừa mới nói thương lượng đã liền rút súng ra luôn, ngay lập tức cả đám người đều bị dọa sợ mất mật. Những tiếng kêu la kia giống như chiếc máy bay bị chết động cơ, quay vòng vòng trên bầu trời,, sau đó lại liền quay đầu, rơi trở lại mặt đất.
“Chúng ta đến đây để thương lương, đường hù dọa mọi người.” Khóe miệng Dung Gia Thượng hàm chứa ý cười ôn hòa mà trấn định, không đồng ý mà phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079967/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.