Edit: Bờ Lu
Đèn flash nhấp nháy liên tục, tiếng hỏi han không dứt bên tai.
“Thời điểm Phùng tiểu thư đi xin việc có biết Dung gia là kẻ thù không?”
“Phùng tiểu thư hiện tại có tính toán gì không?”
“Cô cùng Dung đại thiếu gia là quan hệ gì?”
Phùng Thế Chân mang mũ mềm cùng khăn quàng cổ cơ hồ che hết khuôn mặt, không nói một lời mà đi nhanh về phía giao lộ. Đám phóng viên vội vàng đuổi theo phía sau.
Một chiếc xe phanh gấp ngay ngã tư, một người đàn ông cao lớn lao ra khỏi xe. Phùng Thế Chân đem hành lý ném cho lái xe, kéo cửa liền nhảy vào. Hắn sắp xếp hành lý, bàn tay to như chiếc quạt đem phóng viên đang chụp ảnh ở cửa xe đẩy ra rồi lái xe đi mất.
Phùng Thế Chân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, dựa cả người vào ghế: “Sao cô cũng ở đây?”
“Đừng lo”, Tiểu Bảo Lệ cười, “Tôi kéo rèm, bọn họ chụp không đến tôi đâu. Ăn cơm sáng không? Đầu bếp nhà tôi nấu cũng không tồi”.
Phùng Thế Chân liền tựa vào người Tiểu Bảo Lệ, “Giờ cần phải ăn vạ làm cô thu lưu tôi. Sau khi trở về sẽ nấu cơm giặt quần áo cho cô, cô chán ghét thì có thể cho tôi ăn cơm trắng”.
Tiểu Bảo Lệ bật cười nhéo nhéo mặt Phùng Thế Chân, “Tôi cũng vừa đóng máy, nhàn rỗi không có việc gì. Không bằng chúng ta dứt khoát đi Hàng Châu chơi một thời gian, ngắm tuyết rơi Tây Hồ”.
“Lúc này mới tháng mười một, nơi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079964/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.