Edit: Bờ Lu
Vết bỏng của Dung tiểu thiếu gia đến sáng mới đỡ hơn. Nhị di thái trông chừng trọn một đêm, kiệt sức đưa con trai trở về nhà.
Cả nhà đang dùng cơm sáng, nếu không phải nhìn thấy nhị di thái từ bên ngoài về, Dung Định Khôn cũng không biết vợ lẽ đưa con mình đi bệnh viện.
Phụ nữ rất phiền chán, nhưng con trai là của mình. Dung Định Khôn vẫn tử tế an ủi nhị di thái vài câu, ôm đứa trẻ dỗ dành một lúc.
Nhị di thái vừa mới tâm tình cùng vị bác sĩ trẻ trung anh tuấn cả đêm, giờ lại đối diện với vẻ mặt già nua còn dối trá, cho dù đối phương có ôn tồn nhỏ nhẹ, cô cũng không còn cảm kích hay rung động như xưa.
Hôm nay là ngày thi tuyển sinh vào năm học mới của trường nữ sinh Trung Tây. Dung Phương Lâm cùng Dung Phương Hoa đã sớm mang theo bộ dáng nghiêm túc như ra trận giết giặc. Cũng bởi nguyên nhân này, Phùng Thế Chân được đặc biệt mời xuống dùng bữa sáng cùng với chủ nhân.
Đường đại thiếu hôm qua đụng vào vô số gai nhọn từ Phùng Thế Chân và Hashimoto Shiori, hiện tại nhìn thấy cô liền cảm thấy trán hơi đau nhức, mất hứng vùi đầu xem tạp chí.
“Gì?” Đường đại thiếu bỗng nhiên hỏi, “Gia Thượng, nhà cậu bỏ số tiền lớn tìm đồ cổ bị thất lạc, đã hơn một vạn đại dương rồi?”
“Đồ cổ gì mà có giá đến vậy?” vợ cậu ba thất kinh hỏi.
“Kim Kỳ Lân thời Chiến Quốc?” Đường đại thiếu đọc lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079935/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.