Edit: Đá
“Cô Phùng là ai?” Tam cữu phu nhân (vợ của cậu ba) ngay lập tức hỏi Dung phu nhân.
Dung phu nhân cũng khá ngạc nhiên, hỏi thăm rồi nói một cách ngập ngừng: "Đó là gia sư mà Phương Lâm và những người khác mời về. Cô ấy cũng có mặt tại bữa tiệc sinh nhật, tôi nghĩ cô ấy đã chiếm được cảm tình của nam nhân nào đó."
“Có thể tặng anh một bó hoa hồng với giá mười tệ, không phải một người bình thường.” Cữu phu nhân có chút ghen tị.
Cậu ba dù có nhiều thê thiếp, nhưng là người cổ hủ.Ông ta nhếch mép nói: "Mời một cô nương như vậy về nhà dạy học, khiêu vũ, gửi hoa tùy ý. Đây là đến để dạy học, hay là tìm phu quân? Nhỡ Gia Thượng bị cô ta dạy hư thì phải làm sao?"
Dung phu nhân luôn mong rằng Phùng Thế Chân sẽ dạy hư Dung Gia Thượng , nhưng bà luôn phải dùng đến vài phần thủ đoạn. Bà ấy cười nói: "Gia Thượng đã đính hôn rồi, cũng không phải con nít nữa, tự nó biết."
Nói xong, nàng vội vàng đuổi má Lý đi.
Phùng Thế Chân mở cửa,nhìn thấy một bó hoa hồng đang hướng về phía mình, một mùi hương tỏa ra khiến cô hắt hơi.
“Cô Phùng, không biết là do thiếu gia nào gửi tới.” Má Lý nhìn tò mò, mắt tròn mắt dẹt.
Phùng Thế Chân kinh ngạc nhiều hơn là vui sướng. Cô vờ như không nhìn thấy ánh mắt dòm ngó của má Lý, lấy tấm thiệp ra khỏi bó hoa.
Một chút nước hoa được xịt lên tấm thiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079923/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.