Edit: Joly
“Tôi cũng không biết nữa!” Dung Gia Thượng ngồi thẳng trên ghế, đưa tay lên nhìn trần nhà “Mẹ cô ấy từng là gái làng chơi, khi tôi gặp cô ấy, cô theo họ mẹ là Lâm, tên Lâm Thơ Tình. Tôi chỉ biết cô ẩy vẻ bề ngoài dường như là doanh nhân giàu có, vì bà mẹ không tha thứ, nên ba mẹ con bị đuổi ra khỏi nhà, ở nhờ nhà một người bà con xa ở Trùng Khánh."
“Sau đó, hai người gặp nhau như thế nào?” Phùng Thế Chân hỏi.
Dung Gia Thượng nhớ tới cuộc gặp gỡ năm đó, mặt lộ ra vẻ dịu dàng.
"Tôi học trường quân sự nam, còn cô ấy học trường nữ ở lưng đồi. Chúng tôi nghe nói trong trường nữ sinh có nhiều cô gái xinh đẹp, vì vậy chúng tôi chạy đến xem. Thế là hai chúng tôi gặp nhau. "
Dung Gia Thượng tay nghịch một con sói nhỏ, dừng một chút rồi nói thêm: “Cô ấy nhảy rất đẹp. Tôi từ bé đã là bị nhốt trong trường nam sinh nội trú. Thường ngày, những người phụ nữ mà tôi gặp đều là tạp vụ trong trường. Lần đầu tiên nhìn thấy một cô gái mặc váy trắng múa thiên nga theo điệu nhạc piano, chẳng phải như nhìn thấy một nàng tiên sao? "
Mô tả của Dung Gia Thượng sinh động đến mức Phùng Thế Chân không thể không mỉm cười: "Cậu ở lại Trùng Khánh thêm một năm vì cô ấy?"
“Ai nói với cô như vậy?” Dung Gia Thượng hỏi.
“Phương Hoa.” Phùng Thế Chân nói, “Nghe nói, hai người yêu nhau từ thuở thiếu thời, bị chia lìa bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079917/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.