Edit: Bờ Lu
Dương Tú Thành ngẩng đầu lộ vẻ ngạc nhiên.
“Lưu Ngũ thiếu, biệt lai vô dạng!”
Vị khách nam tươi cười bắt tay Dương Tú Thành.
Phùng Thế Chân đi ngang qua bọn họ.
Vị khách kia lại nhìn qua Phùng Thế Chân, hướng Dung Định Khôn nói: “Người đẹp này là tình nhân mới của Dung lão bản chăng?”
Dung Định Khôn vừa thấy là Phùng Thế Chân, trong lòng liền trùng xuống. Từ sau khi gặp Mạnh Tự An, hắn lại xem Phùng Thế Chân có vài phần tương tự Mạnh Thanh Chi, bất giác cảm thấy không thoải mái.
Dung Định Khôn là kiểu đàn ông giang hồ tắm trong gió tanh mưa máu, đều có một loại trực giác dị thường mẫn cảm. Nếu không phải vì con trai yêu thích, ông ta đã lên kế hoạch sa thải ngay ngày mai.
“Đó là gia sư thôi”. Dung Định Khôn nhàn nhạt nói, lại hỏi Phùng Thế Chân: “Có chuyện gì?”
“Lão gia, là Dư tiểu thư”. Phùng Thế Chân nhíu mày nói, “Cô ấy không thoải mái, muốn tìm người đưa về nhà”.
Vẻ mặt Dung Định Khôn hơi sững sờ.
“Phải không? Người nhà Tri Huệ hình như đều về trước. Để ta đi xem”.
Dư Tri Huệ chóng mặt nằm trên ghế sô pha, gần như đã ngủ. Dung Định Khôn mở cửa bước vào, thấy một thiếu nữ mặc váy trắng tinh như bông hải đường mùa xuân đang say ngủ, hắn vô cùng sửng sốt.
“Chuyện là thế nào?”. Dung Định Khôn trách mắng, “Làm thế nào lại say thành như vậy?”
“Dượng đừng nóng giận”. Dư Tri Huệ cố hết sức ngồi dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079907/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.