Hìn Hìn
“Cô giáo?” Dung Phương Hoa gọi to.
“Ở đây.” Phùng Thế Chân đáp, nhanh chóng thoát khỏi cánh tay của Dung Gia Thượng, lùi lại vài bước, và mở rộng khoảng cách giữa hai người họ.
Dung Phương Hoa đầu đội một chiếc mũ mới, trên tay cầm một chiếu túi, lao vào trong thư phòng.
“Hôm nay cô không đi cùng chúng tôi thật đáng tiếc. Đại ca cũng ở đây hả?”
Dung Gia Thượng vẻ mặt buồn bực, xoay người rót một ly rượu vang, nhấp một ngụm.
Dung Phương Lâm cũng bước vào, cũng là một dáng vẻ đắc thắng trở về
“Hôm nay chúng ta đã quen biết một người bạn mới rất thú vị!"
Phùng Thế Chân mỉm cười nhận lấy túi, và hỏi: “Thú vị như thế nào?”
Dung Phương Hoa kể: “Chúng tôi từ cửa hàng bách hóa đi ra, chị Lan Hinh mời chúng tôi đến quán Đại Hoa để uống trà chiều. Kết quả là trong lúc chờ tài xế lái xe qua đón, gặp một tên trai trẻ nhiều chuyện. Rõ ràng là không quen biết nhau mà lại chạy đến chỗ chúng tôi để thuyết giáo.”
“Đã nói những gì?” Phùng Thế Chân tò mò.
““Nói rằng chúng tôi quá ngông cuồng!” Dung Phương Lâm tức giận nói:
““Nói rằng tại sao bây giờ chiến tranh khắp nơi, dân chúng lầm tham mà chúng ta vẫn đang sống một cuộc sống xa hoa và lãng phí. Thật đáng xấu hổ. Cô nói xem người này có phải là rất kỳ lạ không?”
Thực ra Phùng Thế Chân đối với những lời nói này cảm thấy rất đúng, liền né tránh câu hỏi và nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079885/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.